CÂU CHUYỆN NHÃN THÍ

Trong Tâm Có mắt

Có một cái người sư đó từ nhỏ thì ổng tu trên núi. Cái chùa đó là chùa tu thiền nên ít người lên cúng viếng đồ lắm. Mỗi năm thí chủ lên đó ít lắm. Thì nhưng mà khoảng cỡ 20 tuổi thì, ông được ông Thầy ông cho xuống dưới núi mua đồ. Lần đầu tiên xuống núi mua đồ và phải qua một cái con sông và vừa đi qua sông thì lại có một cô lái đò. Mà cô lái đò này đặc biệt là cực kỳ xinh đẹp. Một người thiếu nữ mà chưa từng bao giờ thấy xinh đẹp như vậy.

Thì cái người sư này khởi tâm không biết khởi tâm cái gì. Mình cũng chưa biết cụ thể khởi tâm cái gì. Nhưng mà luôn luôn nhìn cái người phụ nữ đó suốt luôn. Bên này xong qua bên kia xong là nhìn suốt luôn trong quá trình mà đi đò. Thì trong quá trình như vậy thì sao khi qua bên kia sông thì ai bước lên đò cũng đưa cho người phụ nữ một đồng. Nhưng mà cái người sư này vừa đưa 1 đồng thì cái người phụ nữ đó chặn tay lại và nói sư làm sao mà đưa tôi 1₫ được sư phải đưa tôi 2 đồng. Nói trời ơi ai cũng đưa cô 1₫ hết mà tại sao tôi lại phải đưa cô hai đồng. Nói không, ai cũng đưa 1 đồng là đúng

rồi nhưng mà sư đó cứ nhìn tôi suốt à nhìn tôi từ bên này sông qua bên kia

sông sao sư đưa tôi một đồng mà được.

Thì ông mắc cỡ quá, ông mắc cỡ quá. Cái ông lận lận làm sao ông lấy 1 đồng ông đưa cho người phụ nữ đó. Cái ông đi mua đồ. chiều sau khi mua đồ quay lại rút kinh nghiệm các anh chị các anh chị biết ông làm gì không à. Ông không có nhìn cô gái đó nữa. Cái ông bước lên đò ông liếc liếc qua chỗ khác, ông nhìn qua chỗ khác. Suốt từ bên này sông qua bên kia sông là không mảy may nhìn cô gái đó. Vừa bước lên thì ông lấy một đồng ổng đưa như thế này. Ông đưa tay ngang như thế này ông không có nhìn luôn. Thì cô gái ấy chặn tay cái người sư đó và nói. Sư sao lại đưa tôi một đồng. Nói vậy thì tôi không đưa cô 1₫ thì được bao nhiêu đồng. Sư phải đưa tôi 5₫.

Nói sao mà tôi lại đưa cho cô 5₫. Trong khi đó tôi đâu có nhìn cô đâu. Cô nói đúng rồi, bây giờ sư không có nhìn thấy bằng mắt nhưng mà trong tâm sư bây giờ đã chứa tôi rồi. Thì trong phần đời còn lại cái công sức sư chứa tôi trong lòng sư thì phải trả cho tôi thêm 4 Đồng nữa.

Thì cái câu chuyện đó được gọi là Trong Tâm Có mắt. Câu chuyện đó là Trong Tâm Có mắt. Có nghĩa là gì con người mình chứa đựng con người là trong trái tim của mình.

CÂU CHUYỆN THỨ 2

Kể cho nghe một câu chuyện nè. Có một cái người tỷ phú đó đi câu cá hay đi Cái gì đó. Cách bắt đầu câu làm sao mà câu lên được một cái bình. Tự nhiên cầm cầm cái bình lên thì ông thần Bình ông xuất hiện ra. Thì ông thần Bình ông quan sát Ông nói xong ông quán chiếu ông nói, ôi tôi thấy ông là tỷ phú rồi nên đáng lẽ là tôi cho ông bà điều ước nhưng mà đối với ông đó tôi cho một điều ước thôi. Tôi cho ông một điều ước duy nhất. Hé tôi cho ông một điều ước duy nhất.

Thì ông tỷ phú ông nói tôi cái gì cũng có rồi. Tỷ phú thế giới mà cái gì cũng có. Nên là thôi bây giờ như vậy nè tôi mỗi lần tôi thích đi nước ngoài ở Hawaii. nhưng mà từ đất nước của tôi qua Hawaii đi máy bay đồ thấy nó cũng không an toàn lắm đồ vậy thôi. Bây giờ ông làm cho tôi một cái cầu từ đây đi đến Hawaii đi.

Tôi sẽ chạy đến đó, tôi sẽ chạy đến Hawaii. Thì ông mới suy nghĩ xong cái trong một tích tắc nghe. Cái ông hiện lên tất cả bản đồ vẽ từ chỗ đó đến Hawaii. Cái ông vừa xong hết trơn ông nói là gì, không có biết từ đây đến Hawaii bao nhiêu triệu km không. Nó phải đúc bao nhiêu cái cột bao nhiêu cái xi măng cát đá nguồn lực của thế giới này hiện tại làm chưa đủ các nguồn lực. Vẫn đủ nhưng mà nguồn lực nó bất ổn lắm. Nhiều lắm. Thôi ước mơ cái

gì nó khác đi chứ đừng có ước mơ cây cầu này. Thì ông này ông suy nghĩ ông tính ra xong ổng suy nghĩ là vậy đó hả Thì thôi mất công tổn hại đến nguồn lực của thế giới. Thôi được rồi bây giờ cái gì tôi cũng có tôi cũng không muốn gì vật chất nữa đâu. nhưng mà vầy nè, ông giúp đỡ tôi làm sao để hiểu vợ tôi đi thì đó là ước mơ của tôi đó.

Vừa nghe xong một cái ông thần Bình ông nói liền thôi thôi được rồi, ta sẽ tận dụng nguồn lực của thế giới này để xây cây cầu. Được rồi. ta sẽ tận dụng nguồn lực của thế giới này để xây cây cầu. Được rồi. Vậy cho nó khỏe hơn để hiểu người phụ nữ, tại vì mấy ngàn năm nay ta cũng không thể hiểu phụ nữ. Hé. Rồi. Được không. Xây cây cầu nó khỏe hơn. Xây cây cầu nó khỏe hơn. Rồi. Không phải người phụ nữ khó hiểu, mà người phụ nữ thường không có cố định cái mong muốn của mình, nên khi hoàn cảnh thay đổi là thường xuyên thay đổi. Nên phường nữ chỉ cần biết đặc điểm này mà điều chỉnh thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều trong đời sống.

KHIÊM TỐN

Khiêm tốn là một nhận thức nội tâm thành tựu của người

(có nghĩa là công nhận ưu điểm của người khác, và nhìn nhận rằng tất cả những gì chúng ta có được ngày hôm nay đều trực tiếp hay gián tiếp nhờ sự dẫn dắt, giúp đở của nhiều người).

TRIẾT LÝ CÂY LÚA – KHIÊM TỐN

Giải thích hình ảnh:

Cây lúa NON thì phải vươn lên đứng thẳng phát triển.

Cây lúa CHƯA CHÍN mà đã CÚI đầu thì cây lúa HƯ (đạp xuống). Cây lúa CHÍN mà còn THẲNG là cây lúa LÉP (sẽ bị cắt đi).

Cây lúa ĐỦ CHÍN thì phải CÚI ĐẦU.

Giải thích triết lý:

Khi con người còn non trẻ, chưa có cái gì thành tựu thì mình phải có ý chí phấn đấu VƯƠN LÊN, để người ta còn thấy mình có khả năng, có nhiệt huyết mà còn bồi dưỡng giúp đỡ, chớ khi còn nhỏ chưa có gì, mà còn khiêm tốn nữa thì người ta sẽ đạp lên cho nó chết luôn vì nó là cây lúa hư, vô dụng.

Khi cây lúa đã chín vàng mà không cuối xuống thì là lúa lép phải cắt bỏ đi, vì bên trong không có hạt, như người đã lớn mà không có khả năng, thành tựu gì thì cũng vô dụng. hoặc có thành tựu rồi không biết khiêm tốn thì người khác sẽ không ưa người ta sẽ gạt bỏ mình ra hoặc hạ bệ mình.

Khi mình đã được bồi dưỡng, rèn luyện được nhiều thành tựu rồi thì phải khiêm tốn với mọi người để người ta thương yêu không ghé bỏ.

TRIẾT LÝ NGU – KHIÊM TỐN

Triết lý này áp dụng, để thể hiện sư khiêm tốn của chính mình, nó thể hiện rằng mình thừa nhận cái hay và cái giỏi của người khác, ưu điểm của người khác tuyệt hơn mình nên mình bằng hành động đưa tay lên (Like) cổ vũ và ủng hộ họ. Khi áp dụng triết lày này, theo thời gian cái ngã mạng của mình sẽ giảm xuống, và dần dần, những người tài giỏi sẽ đến bên mình, làm bạn với mình, hợp tác với mình nhiều hơn.

Khiêm tốn là một dạng nhân cách nên cần thời gian để kiện toàn.

Một người khiêm tốn sẽ bảo vệ được công đức, phước đức của chính mình.

Chú ý: mượn lời để trợ mình, tự bảo vệ mình:

Khi mình học được nhiều tri thức, mình nên nói rằng mình nhận hoặc là được chuyển giao bởi các Thầy cô, các chuyên gia, các thiện đại tri thức, hay cao nhân hoặc mượn lời từ họ, chớ không nên nói rằng tôi biết cái này cái kia, dễ sinh ngã mạng ảnh hưởng bản thân.

“Mượn lời để cứu mình” (tức mượn lời để bảo vệ mình thoát khỏi những cạm bẩy của ngã mạn, hiển nhiên…).

VÍ dụ: khi mình nói được 1 câu nói mà giúp người khác ngộ liền, thoát khỏi vấn nạn, mà người thích quá ta khen ngợi, tung hô, quý mình, thì mình phải nói rằng: cái này may mắn em nhận được sự dạy dỗ của các Thầy cô, thiện đại tri thức, chuyên gia hay cao nhân, để tránh cái bẫy ngạ mạn, và sự hiển nhiên để bảo vệ mình được An vui giữ được tầng bậc trí tuệ cho mình.