BÀI HỌC 50 XU VỀ LÒNG KIÊN TRÌ
Không lâu sau khi nhận bằng “tốt nghiệp” từ “trường đại học thất bại”, Darby đã chứng kiến một câu chuyện khiến anh nghiệm ra rằng từ “Không” không nhất thiết phải có nghĩa là Không.
Một buổi chiều trong khi anh đang phụ ông bác xay lúa mì trong nhà xay cũ của ông ấy – ông bác này làm chủ một trang trại lớn. trong đó có một số nông dân da màu làm công hưởng hoa lợi – thì cánh cửa nhẹ nhàng mở ra và một cô bé da màu, con gái của một tá điền, bước vào và đứng bên cửa.
Ông bác nhìn lên, trông thấy cô bé và quát cộc lốc: “Mày muốn gì?”.
Cô bé lễ phép đáp: “Mẹ cháu bảo ông đưa cho mẹ cháu năm mươi xu”. “Tao không đưa!”, ông bác nạt lại. “Mày biến về nhà đi!”.
Nhưng cô bé không hề nhúc nhích. Ông bác tiếp tục cặm cụi làm việc của mình nên không nhận thấy cô bé vẫn còn đứng đó. Khi ông ngẩng đầu lên lần nữa, và nhìn thấy con bé, ông ấy hét: “Tao đã bảo mày về nhà kia mà! Đi đi, không tao quất cho một trận bây giờ!”.
Cô bé vẫn đứng bất động.
Ông bác quẳng bao lúa mì mà ông sắp cho vào máy xay xuống và hằm hằm tiến về phía cô bé. Darby nín thở và chắc rằng mình sắp chứng kiến một trận lôi đình của ông bác tính tình nóng nảy. Khi ông bác đến gần chỗ đứa bé đang đứng, nó nhanh chóng bước lên một bước, nhìn thẳng vào mắt ông và rít lên: “Mẹ cháu phải có năm mươi xu đó!”.
Ông bác sững lại, nhìn chằm chằm vào cô bé rồi cho tay vào túi lấy năm mươi xu đưa cho nó. Cô bé cầm tiền và chầm chậm lùi về phía cửa trong khi mắt vẫn nhìn xoáy vào người đàn ông to lớn vừa bị khuất phục trước nó. Sau khi cô bé đi khỏi, ông bác ngồi bệt xuống một cái thùng, ánh mắt thất thần nhìn ra khoảng trống vô định ngoài cửa sổ trong hơn mười phút. Ông ngẫm nghĩ trong bàng hoàng về “ngón đòn” mà cô bé đã sử dụng để hạ gục mình Darby cũng đang suy nghĩ. Đây là lần đầu tiên trong đời, anh thấy một đứa con nít da màu nhỏ bé ung dung hạ gục một người đàn ông da trắng. Cô bé đã làm điều đó bằng cách nào? Điều gì đã tước mất sự hung hãn của ông bác và biến ông trở nên ngoan ngoãn như một con cừu non? Cô bé ấy đã sử dụng sức mạnh kỳ lạ nào để làm chủ được tình thế?
Những câu hỏi như thế cứ liên tục nảy sinh trong tâm trí Darby. Nhưng mãi nhiều năm sau, kể cả khi Darby trở thành một trong số rất ít người có doanh số bán bảo hiểm nhân thọ trên một triệu đô la một năm, anh mới tìm được câu trả lời từ Napoleon Hill.
Darby đã hồi tưởng lại 30 năm kinh nghiệm trong nghề bán bảo hiểm nhân thọ, và anh nhận ra rằng thành công của mình có phần không nhỏ từ bài học anh đã học được từ cô bé.
Darby kể lại: “Mỗi lần một khách hàng tiềm năng nào đó chào tiễn tôi ra cửa mà không mua bảo hiểm của tôi, tôi lại nhớ đến hình ảnh cô bé đứng đấy
trong cái nhà xay cũ, mắt mở to đầy thách thức, và tôi tự nhủ: ‘Tôi phải bán bằng được hợp đồng bảo hiểm này’. Phần nhiều những hợp đồng mà tôi bán được đều từ những người đã từng nói ‘Không’ với tôi”.
Anh cũng nhắc lại sai lầm của mình vì đã bỏ cuộc khi chỉ cách mỏ vàng chưa đầy một thước. Anh nói: “Nhưng đúng là trong cái rủi có cái may. Lần thất bại đó đã dạy tôi rằng phải luôn nỗ lực không ngừng cho dù có khó khăn đến đâu. Đó là một bài học cần thiết trước khi có thể thành công trong bất cứ việc gì”.
Những kinh nghiệm của Darby rất đỗi bình thường và khá đơn giản, vậy mà chúng nắm giữ chìa khóa quyết định cho số phận của anh. Vì thế, chúng cũng quan trọng như chính cuộc đời anh. Darby đã gặt hái lợi ích từ hai kinh nghiệm sâu sắc trên vì anh đã biết phân tích chúng và tìm thấy bài học ẩn chứa trong đó. * Nội dung bài viết được rút từ cuốn sách Nghĩ giàu, Làm giàu của tác giả Napoleon Hill xuất bản năm 1937.