7 BỐ THÍ
7 BỐ THÍ QUAN TRỌNG ĐỜI NGƯỜI
I. QUẢNG BÁ BỐ THÍ:
– Quá khứ: Thay đổi tần số rung động, tan hình xấu trong quá khứ
– Hiện tại:
o Nâng nhận thức nội tâm về con người
o Gieo được hạt mầm tốt với tần số rung động cao -> quả tốt cho tương lai
o Giữ tần số rung động cao kích hoạt hạt mầm tốt
o Cân bằng cán cân tổng nghiệp
– Tương lai:
o Tích tạo phước cho tương lai (về quê xưa,..)
o Huân tập hạt mầm tốt cho tổng nghiệp
II. MỤC TIÊU:
– Giúp con người gọi tên các loại bố thí.
– Thấu hiểu bố thí vật chất và phi vật chất, phá chấp tư tưởng “giàu” mới cho đi, có vật chất mới cho đi được.
– Cân bằng cuộc sống thông qua bố thí cho con người.
– Thấu suốt tri thức tuyệt quý này để con người trở thành bộ máy Công đức – phước đức kiến tạo nghiệp quả tốt (các tầng bậc tạo lập giá trị)
– Hiểu được bố thí (tạo lập giá trị) giúp nâng cấp mối quan hệ xã hội, phát triển giá trị cá nhân, hướng tới trở thành người lương thiện hơn, thánh thiện hơn, hướng đến đạo đức cao thượng.
– Chìa khóa mở ra sự thịnh vượng (con người là vốn quý – là nền tảng để tích lũy công đức – phước đức) -> Nâng cao chất lượng cuộc sống
– Đơn giản ứng dụng trong cuộc sống (bố thí như hơi thở và bố thí như không bố thí).
– Chỉ cần làm được 7 bố thí thì đạt được nhân cách kiện toàn và phẩm chất ưu tú
v NGHI VẤN:
o Vì sao cần lan tỏa tri thức này?
o Người nhận bố thí là người mất phước, vậy làm sao để người nhận không bị mất phước?
o Vì sao nói 7 bố thí là chìa khóa mở ra sự thịnh vượng?
o Làm thế nào để bố thí như hơi thở và bố thí như không bố thí?
III. TRỌNG ĐIỂM:
– Quảng bá tầm quan trọng của 7 bố thí:
o Bố thí giúp ta kiến tạo và giữ hình ảnh tâm trí theo chiều mong muốn. Thay đổi hạt mầm tâm trí, thay đổi thức – duyên – quả.
o Khi thực hành 7 bố thí tan hình ở quá khứ, tích tạo công đức phước đức ở hiện tại, gặt quả như ý ở tương lai.
– Làm rõ 7 bố thí: nhan thí, nhãn thí, tâm thí, phòng thí, thân thí, ngôn thí, tọa thí – Làm thế nào để bố thí tạo nhiều giá trị hơn?
– Ngoài việc bố thí bằng vật chất, ta còn có thể bố thí phi vật chất cho tất cả mọi người (cân bằng phò thịnh và phò suy)
– Tâm thái trân trọng biết ơn, BAO DUNG, An vui với con người (khái niệm nguồn nâng nhận thức nội tâm về con người) là trọng điểm giúp con người hành bố thí như hơi thở.
– Ngoài việc tích tạo thêm, chúng ta cần bảo vệ CĐPĐ (phòng thí và tâm thí là trọng điểm để bảo vệ CĐPĐ)
– Đỉnh cao của bố thí là người cho không biết mình cho và người nhận không biết mình nhận.
IV. ĐỊNH NGHĨA VÀ TRỌNG ĐIỂM CỦA TỪNG BỐ THÍ:
NHAN THÍ:
– Định nghĩa: Nhan thí là bố thí sự vui vẻ (nụ cười)
– Trọng điểm:
o Nụ cười kiến tạo cuộc sống của một con người, kiến tạo sự nghiệp, kiến tạo vận mệnh quốc gia
o Chủ động vui vẻ với con người có thể thông qua gương mặt và nụ cười (nụ cười chân thành, chân thật -> quan sát cách cười của trẻ thơ; cười đúng cách, đúng khẩu hình miệng -> nụ cười tỉ phú)
o Chủ động vui vẻ với con người là cách đơn giản nhất để kết nối và nâng cấp MQHXH. Không gì đơn giản hơn là việc tích phước báu từ nụ cười
o Cười kết hợp cùng ánh mắt
o Nhan thí giúp kiến tạo lại nội tâm của con người
– Câu chuyện trọng điểm:
o Cuộc đời (Cô gái với bông hoa cài tóc)
o Sự nghiệp (Người đàn ông bán bảo hiểm số 1 nước Mỹ)
o Quốc gia (Ông vua và mặt mạ cười)
v NGHI VẤN:
o Vì sao cần nhan thí?
o Vì sao nhan thí lại giúp ta nâng cấp MQHXH
o Nhan thí chỉ là bố thí nụ cười, còn gì nữa không?
o Vì sao nhan thí lại thay đổi cuộc đời, sự nghiệp và quốc gia?
NHÃN THÍ:
– Định nghĩa: Nhãn thí là bố thí ánh mắt chứa đựng
– Trọng điểm:
o Có 3 tầng nhãn thí:
§ Tầng 1: Ánh mắt chứa đựng con người (ánh mắt kết nối – người đối diện nhận biết mình đang nhìn họ)
§ Tầng 2: Ánh mắt chứa đựng sự tốt đẹp của con người (
§ Tầng 3: Ánh mắt chứa đựng sự chuyển hóa của con người
o Kết hợp nhan thí và nhãn thí
– Câu chuyện dẫn dắt: Sư thầy và cô lái đò
v NGHI VẤN:
o Vì sao cần nhãn thí?
o Vì sao nói đỉnh cao của bố thí nhãn thí là chứa đựng sự chuyển hóa của con người?
o Vì sao cần thống nhất nội tâm và ánh mắt khi truyền tải thông điệp?
o Vì sao nhãn thí lại có thể giúp cho con người chuyển hóa?
NGÔN THÍ:
– Định nghĩa: Ngôn thí là bố thí lời nói
– Trọng điểm:
o Có 8 loại ngôn từ: Vui vẻ, hy vọng, niềm tin, trí tuệ, khích lệ, xây dựng, khen ngợi, khẳng định
o Ngôn thí giúp chúng ta có nhân tài (khen ngợi cần tập trung 8 tố chất của nhân tài: Sự thay đổi, nhận lỗi, cống hiến, gánh vác khiêm tốn, trân trọng, biết ơn, kiên trì và sức học tập.)
o Ngôn thí song song với thống nhất giữa nội tâm và ánh mắt truyền tải
o Âm – tướng – thổ – đức (4 yếu tố quan trọng để thay đổi cuộc đời con người)
§ Âm: giọng nói
§ Tướng: đi đứng
§ Thổ: môi trường, nơi mình sống, bạn mình chơi
§ Đức: công đức phức đức
v NGHI VẤN:
o Tầm quan trọng của ngôn thí? Vì sao ngôn thí giúp con người sở hữu nhân tài?
o Vì sao Âm Tướng Thổ Đức là 4 yếu tố quan trọng để thay đổi cuộc đời của con người?
o Ngôn thí như thế nào là đúng?
THÂN THÍ:
– Định nghĩa: Thân thí là bố thí hành động nhân ái
– Trọng điểm:
o Giúp vật chất là hạ sách, giúp chuyên môn là trung sách, giúp quan niệm là thượng sách
o Giúp người:
1. Người gần mình
2. Người cần mình
3. Người trân trọng biết ơn
4. Người ơn
o Thân thí trọn vẹn là trao đi giá trị, trợ duyên kiến tạo cuộc sống (bánh mì kẹp đạo lý)
o Đền đáp tiếp nối
o Lợi ích
o Quan niệm: môi trường tốt, quan niệm chuẩn, tâm thái đúng, năng lực phù hợp -> phát triển tài nguyên vô hạn
– Câu chuyện:
o Cha cứu mẹ trong cơn lũ
v NGHI VẤN:
o Vì sao lại giúp người dựa vào 4 dạng người (gần, cần, trân trọng biết ơn và người ơn)? Vì sao lại phải theo thứ tự ưu tiên?
o Thân thí trọn vẹn là gì? Đỉnh cao của thân thí là gì?
TÂM THÍ
– Định nghĩa: Tâm thí là bố thí trân trọng biết ơn
– Trọng điểm:
o Làm rõ khái niệm trân trọng biết ơn (4 thuật ngữ: cảm động nội tâm, trân trọng biết ơn, hiển nhiên, oán trách)
o Chia sẻ 1 số khái niệm nâng tầm nhận thức nội tâm về con người (con người là vốn quý và là nền tảng để tích lũy công đức phước đức)
o Con người là thầy của ta
v NGHI VẤN:
o Làm thế nào để giữ xuyên suốt sự cảm động nội tâm?
o Tại sao tâm niệm điều người khác làm cho mình là điều không nên?
o Làm sao để ghi nhận biết ơn những người xung quanh mình?
o Như thế nào là lấy ân báo oán? (Nguyên lý Gió ngược)
– Khái niệm:
o Trân trọng biết ơn là trạng thái cảm động nội tâm trước sự vật, sự việc, hiện tượng hay con người.
o Người trân trọng biết ơn là người mà trạng thái nội tâm luôn có sự cảm động trước sự vật, sự việc, hiện tượng, hành vi người khác.
o Cảm động nội tâm là trạng thái cảm nhận bên trong nội tâm xuất hiện khi điều mình không xứng đáng có nhưng mình lại có, là điều mà bản thân nhận được vượt ngoài cái tưởng và tham của thực tại về tài, sắc, danh, thực, thùy.
o Nuôi dưỡng sự cảm động nội tâm để khởi tạo sự TTBƠ với con người
o Trân trọng thì mới sở hữu biết ơn thì mới Thiên Trường Địa cửu.
o Trân trọng là tốc độ, biết ơn là phương hướng.
o Người sở hữu không trân trọng thì người trân trọng sẽ sở hữu
o Điều mình làm cho người khác là điều nên làm. Điều người khác làm cho mình là điều không nên.
– CÂU CHUYỆN:
o Ông lão ăn xin và người thanh niên
o Ngọn đèn
o Người qua đường và con rắn
PHÒNG THÍ:
– Định nghĩa: Phòng thí là bố thí lòng BAO DUNG
– Trọng điểm:
o Làm rõ khái niệm BAO DUNG (3 thuật ngữ: Tôn trọng; Thấu hiểu; Chấp nhận)
o Làm rõ BAO DUNG, Khoan dung, Vị Tha, Tha Thứ – Bản chất của BAO DUNG là không dính mắc vào lỗi của con người
o Phòng thí giúp con người tự giác hướng đến sự tốt đẹp
o BAO DUNG là cứu lấy tương lai của chính mình
v NGHI VẤN:
o Như thế nào là tôn trọng? Làm sao để tôn trọng người khác
o Làm sao để thấu hiểu được con người
o Vì sao phòng thí lại hướng con người đến sự tốt đẹp?
o Vì sao người xứng đáng BAO DUNG nhất là chính mình?
– Khái niệm:
o BAO DUNG (UNESCO): là tôn trọng, thấu hiểu sự khác biệt của người khác đối với mình trong phong tục, tập quán, quan niệm sống, niềm tin, tôn giáo, chủng tộc và cách thức hành động, chấp nhận (chấp thuận) cho người khác làm những chuyện mà bản thân mình không tán thành trong một sự giới hạn nhất định để hướng họ tự giác đến sự tốt đẹp.
o BAO DUNG (CTCN): là trạng thái nội tâm không dính mắc với bất cứ điều gì diễn ra trong tâm trí do tác động của hoàn cảnh bên ngoài. BAO DUNG là trạng thái nội tâm mà khi đó tánh tham và tánh tưởng dừng lại.
o Người BAO DUNG với con người là người mà trạng thái nội tâm của họ không dính mắc bởi bất cứ điều gì ở hành vi của người khác.
TỌA THÍ:
– Định nghĩa: Tọa thí là bố thí vị trí ngồi, chuyển giao hiện thực giúp con người làm chủ cuộc đời
– Trọng điểm:
o Tọa thí là đỉnh cao của bố thí (dùng cùng lúc 6 bố thí còn lại để hành tọa thí), giúp người khác nhận có được vị trí (hiện thực) như mình, hoặc hơn mình
o Thiên đạo cần mẫn; Tài tan nhân tụ; Bát ái lãnh chúng; Đức hành thiên hạ
o Dùng 15 quan niệm để truyền ra bao gồm: khái niệm, quy luật, nguyên lý, chìa khóa, công thức, phương pháp, môi trường, tâm thái, năng lực, quan niệm, văn hóa, khái niệm nguồn, hệ quy chiếu, công cụ phương tiện, quy tắc, mật mã
o Điểm tựa – mấu chốt
v NGHI VẤN:
o Vì sao tọa thí là đỉnh cao của bố thí? Làm sao để tọa thí?
o Tầm quan trọng của tọa thí là gì?
o Làm sao để tọa thí trở nên đơn giản và có thể ứng dụng trong mọi việc trong cuộc sống?
o Làm sao tọa thí mà người nhận không bị mất phước báu?
V.
MẬT MÃ:
VI. CHỦ ĐỀ LIÊN QUAN:
– Giàu tâm thái
– Cấu trúc con người
– Công thức cội nguồn cuộc sống
– Tần số rung động điện từ nội tâm
– 9 dạng người cần nhận dạng và đối đãi
– 8 tố chất nhân tài
– 7 cảnh giới cuộc sống
– Nhân cách kiện toàn
– Phẩm chất ưu tú
– ….
THAM KHẢO THÊM CHI TIẾT
CHỦ ĐỀ 9
TVHL về 7 Bố thí quan trọng đời người
7 SỰ BỐ THÍ QUAN TRỌNG NHẤT ĐỜI NGƯỜI
1. NHAN THÍ: CHO ĐI NỤ CƯỜI, CHỦ ĐỘNG VUI VẺ VỚI MỌI NGƯỜI
2. NHÃN THÍ: CHỨA ĐỰNG HÌNH ẢNH TRONG ÁNH MẮT
3. NGÔN THÍ: CHO ĐI LỜI NÓI YÊU THƯƠNG, VUI VẺ (Tốt cho bản thân)
4. TÂM THÍ: LÒNG BIẾT ƠN, ĐÂY LÀ NHÂN CÁCH – BỐ THÍ- TÂM THÁI. LẤY ÂN BÁO OÁN (tốt cho bản thân)
5. PHÒNG THÍ: CHO ĐI LÒNG BAO DUNG (tốt cho bản thân)
6. THÂN THÍ: HÀNH ĐỘNG NHÂN ÁI, GIÚP NGƯỜI
7. TOẠ THÍ: CHO ĐI KIẾN THỨC, TRÍ TUỆ LÀM CHO CON NGƯỜI VUI VẺ, ĐÂY GỌI LÀ ĐỨC HÀNH THIÊN HẠ.
Khi chưa có TIỀN bỏ ra sự CẦN MẪN thì TIỀN sẽ đến, gọi là THIÊN ĐẠO CẦN MẪN
• Khi đã có TIỀN bỏ ra TIỀN thì NGƯỜI sẽ đến gọi là TÀI TAN NHÂN TỤ
• Khi có NGƯỜI cho đi TÌNH YÊU THƯƠNG sẽ tạo ra SỰ NGHIỆP gọi là BÁC ÁI LĨNH CHÚNG
• Khi có SỰ NGHIỆP bỏ ra TRÍ TUỆ tạo ra SỰ VUI MỪNG gọi là ĐỨC HÀNH THIÊN HẠ là TOẠ THÍ
1. Lý do cốt lõi: Tích lũy công đức, phước đức è chuyển hóa cuộc sống. Tạo giá trị
2. Trọng điểm: Làm rõ ý nghĩa bố thí: xuất phát từ tâm: không mưu cầu nhưng ban đầu có thể xuất phát từ tham dương => dần về cân bằng. Phân tích các loại bố thí: ý nghĩa và lợi ích.
3. Định nghĩa: Việc lợi mình lợi người, nhất định phải làm.
1. Nhan thí (nụ cười)
– Nơi nào có sự vui vẻ, nơi đó người ta thích ở. Câu chuyện ông vua với mặt nụ cười . Thay đổi trạng thái nội tâm.
– Cảm nhận: nêu biết đổi nụ cười thì vận mệnh đất nước cũng thay đổi => Thay đổi vận mệnh của cá nhân … quốc gia.
– Có nụ cười trong gia đình thì vận mệnh gia đình thay đổi, vì mọi người xung quanh sống bằng sắc mặt của chúng ta. Vì mọi người vui vẻ, thoải mái. Trong áp lực thì trí tuệ ko phát triển được, tế bào ko đc An vui.
– Bố thí nụ cừoi thì tự nhiên có phước báu.
Tầm quan trọng
– Nụ cười thay đổi vận mệnh, gia đình, xã hội
– Nụ cười tỉ phú (môi trên không hở lợi, môi dưới …)
– 1 nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ.
– Nụ cười giúp con người phát triển toàn diện và An vui.
– Kiến tạo tương lai trong nghề nghiệp.
2. Nhãn thí (ánh mắt)
– Chứa đựng con người trong tâm trí của mình.
– Nhãn thí là thấy và người đối diện có thấy mình thấy họ không.
– Chứa đựng sự chuyển hoá của con người theo chiều hướng tốt đẹp, nhìn thấy từ trong tâm tưởng rồi kiến tạo hình ảnh.
– Nhìn chưa chắc là thấy, “thấy” tức là chứa đựng. Nhìn nhau mà không thấy nhau thì ko gọi là nhãn thí.
– TRONG TÂM CÓ MẮT (Câu chuyện nhà sư)
– Thể hiện sự tự hào đối với người đối diện, tạo nên sự khích lệ lớn.
– Trái tim của bạn bao lớn thì vũ đài lớn bấy nhiêu.
– Đặc tính người phụ nữ chỉ chứa đc 1 người.
Tầm quan trọng
– Mình chứa đựng người khác trong tâm, thì mình cũng nhận lại được điều đó.
– Trong TÂM có “mắt”
– Câu chuyện nhà sư qua sông (sức ảnh hưởng của sự chứa đựng trong tâm trí)
– Gắn kết tình cảm mà ko cần công cụ liên lạc.
– Ánh mắt có sự tin tưởng, khích lệ, tin tưởng điều tốt đẹp nơi người (năng lượng xuất phát từ tâm) thì người kia sẽ có động lực để chuyển hoá.
– Trong tâm đã có hình ảnh của người kia khi họ đã chuyển hoá.
3. Ngôn thí (nói lời hay)
– Nói lời sao cho người khác thấy Vui vẻ, hy vọng, niềm tin, trí tuệ , khích lệ, khen ngợi, khẳng định, xây dựng.
– Tích công đức, phước đức.
– Kích hoạt Ngôn ngữ ngược để kích hoạt tổng nghiệp tốt.
– CHÚ Ý: Khen ngợi NHÂN TÀI, nói những gì liên quan đến 8 tố chất nhân tài: dũng cảm thay đổi, dũng cảm thay đổi, cống hiến, gánh vác, trân trọng, biết ơn , khiêm tốn , kiên trì , sức học tập.
Tầm quan trọng
– Nhất âm (lời nói), nhì tướng (sắc tướng), tam thổ (nơi ở, bạn mình chơi), tứ đức(công đức, phước đức) – 4 thứ khiến cuộc đời mình thay đổi.
– Tích công đức, phước đức.
– Kích hoạt nguồn năng lượng vô hạn trong con người, bảo vệ cuộc sống của mình, phá bỏ rào cản tự nhận thức.
– Đóng góp là thoả mãn nội tâm, thấy người ta sai , nói cho đã miệng, phải làm thế này mới đúng,.. nhưng là do nội tâm của mình thấy đúng sai/… nhưng nội tâm người ta chứa đựng kém=> bức tranh lệch lạc.
– Còn xây dựng là nói cho người ta tốt. Em làm tốt rồi, làm lớn thêm cái này nữa => người ta thấy họ làm tốt rồi, làm tốt thêm nữa thì bức tranh tròn đầy.
– Trí tuệ: Nói cho người ta nâng lên tầm nhận thức.
– Ra ngoài nói cho người ta vui vẻ thôi chứ đừng khen ngợi quá.
– Trong nhà khích lệ khen ngợi thoải mái.
– Tính thẳng thắn là cho nội tâm thấy đúng sai quá, qua cái lăng kính của mình, có thể là mình nói lời hạn chế nhận thức. Thẳng thắn chưa chắc là tốt.
– Khen ngợi thì phù hợp, còn nói vui vẻ thì nói khác.
– Khích lệ: tránh tâm so sánh với người khác vì như vậy quên hết trơn người kia, hại người được khen vì dễ bị ngạo mạn. Mà hãy nói là mình biết thêm, rõ hơn.
4. Tâm thí (lòng biết ơn)
– Học cách lấy ân báo oán.
– Tư duy: một người làm mình tổn thương, có phải họ gây ra 1 cái nhân xấu, thì mình chuyển trạng thái nội tâm: tìm bài học từ nghịch cảnh đó, soạn 1-5 điều mà qua chuyện đó mà mình có bài học và trân trọng biết ơn bài học đó= > người đó đang gieo hạt mầm tốt, tích phước. Hình tướng là gieo ác đức nhưng bên trong lại là tích phước => dần dần họ sáng lên. Oán trách người nào sẽ khiến người đó càng làm mình đau khổ hơn.
– Kích phước báu của người ta lên thì dần dần họ sáng lên, trở thành cỗ máy công đức, phước đức. VD trong lớp học, phát biểu, giúp người khác có bài học, người ta cám ơn, thì mình nhiệt tình phát biểu, ngày càng sáng.
– Khích lệ lòng trân trọng biết ơn thì khiến con người thiện nguyện nhiều hơn. 1 người có lòng biết ơn đúng lúc với người làm việc thiện thì sẽ khiến người ta làm nhiều hơn nữa.
– Ai thay đổi, mình biết ơn vì họ thay đổi, khích lệ người ta làm điều đó nhiều hơn. Đó chính là tâm thí. Nó là một loại nhân cách, một loại bố thí, tâm thái.
– Hình tướng không quan trọng, sâu thẳm bên trong có thực sự ttbo ko, phải thực sự.
– Ai soạn được nl ttbo thì tương đương như 1 con người có một bàn tay chạm tới đâu hoá vàng tới đó, nói 1 lời nói giúp người đó biến thành vàng, chuyển hoá tới đó.
Tầm quan trọng:
– Đối với những chuyện bất như ý mà vẫn tìm được bài học để biết ơn và dùng nó trong phần đời còn lại => kích phước báu của người ta lên thì họ sáng lên. Phước này tích cho người gây ra điều đó. Trở thành cỗ máy tích phước đức.
– Lắng nghe => bài học hoặc khích lệ để tạo phước và bảo vệ.
– Khi có tâm thí thì sẽ tích phước.
– Soạn đủ tâm thái trân trọng biết ơn rồi bố thí cho người khác thì kích hoạt luôn tất cả con người bên cạnh mình.
– Thu hút nhiều bài học khi biết ơn bài học.
5. Phòng thí (Năng lượng BAO DUNG)
– Năng lượng BAO DUNG (Tha thứ – vị tha – khoan dung – BAO DUNG). Biết được BAO DUNG thì sẽ rèn luyện được khoan dung
. Rèn luyện trở thành con người có tâm thái BAO DUNG. Sống rất tốt vì không có nhiều thù hận
– Tha thứ: Vẫn nóng giận, chưa giải quyết … (tự giải thích)
– Hiện thực: BAO DUNG cho chính mình?
– Không thấy lỗi ở người, tạo điều kiện cho mọi người phát triển.
– Bảo vệ phước đức.
6. Thân thí (bố thí Hành động nhân ái)
– Giúp người khác
– Thi ân bất cầu báo. (câu chuyện người thanh niên trượt tuyết, bị rơi xuống thì được người cứu, ông kia không cần báo ơn nhưng chỉ cần cứ giúp người khác, chỉ cần vậy thôi….trong cuộc đời giúp người và nói nguời đó đi giúp, cứ lan ra. Nhiều năm sau, lại đi leo núi, lại bị rơi, lại được cứu, lại được nói lại câu đó).
=> Nếu mình đền đáp tiếp nối thì đó là điều rất đặc biệt. Vd lớp học này, các bạn nhận được giá trị, thì giúp những người xung quanh để họ tốt hơn… thì đó là đền đáp tiếp nối, không cần suy nghĩ gì. Còn ko nói được thì giới thiệu họ vào nhóm này.
– Ai còn toan tính chút xíu thì trình tự: Giúp người CẦN mình, giúp người GẦN mình. => Phải làm sao cho họ cần? thì phải.
QUẢNG BÁ, thay đổi chính mình và Quảng bá sự thay đổi đó và nói ra được. Chứ người ta không cần thì đừng có giúp, phức tạp.
– Nếu a đủ nguồn lực và điều kiện thì làm bao nhiêu cũng đc. Thì giúp người GẦN TRÁI TIM với mình. Gần trái tim ý nghĩa là gì . Tại sao khi yêu thương chúng ta nói chuyện nhỏ thôi nhưng khi cãi nhau thì phải nói to mà người ta còn chưa hiểu, chưa nghe nữa?
=> trái tim xa nhau, sợ người kia nghe ko rõ. Khi xa trái tim rồi thì có lớn tiếng thì cũng ko nghe đâu, nên hãy kéo họ lại rồi nói nhỏ. Nên nếu ko chứa đựng đc họ trong trái tim, họ xa bạn, thì ở đây nói gì cũng xa. Đừng nói.
– Giúp người có sự trân trọng biết ơn vì họ đền đáp kết nối và lan toả giá trị.
Tầm quan trọng:
– Và người ơn của mình. Để lại cuối cùng vì họ cần mình, họ gần thì mình giúp. Đừng vội quá, vì như vậy là sòng phẳng quá trong cuộc đời thì ko nên. Lưu giữ ơn nghĩa và nl ttbo 1 chút xíu, ơn 1 đáp lại nhiều thì sâu dày trong nhân duyên luôn. VD chỉ vội vàng báo ơn tiền, sòng phẳng quá thì ko dính líu được với nhau. Có những mối quan hệ cần kết nối sâu dày trong nhân duyên. Nên đừng quá sòng phẳng. thì sẽ ko còn nhân duyên, bạn đi hết. Nhưng không phải lợi dụng (câu chuyện 1 cốc sữa có giá bao nhiêu : 1 gia đình mẹ mất sớm, đứa trẻ nghèo đi rửa chén. 1 hôm đi qua 1 ngôi nhà ấm và xin mua 1 cốc sữa, muốn trả 1 đồng nhưng cô bé ko lấy. Mấy năm sau, 1 người đàn ông bị tai nạn và phải trả tiền viện phí rất nhiều.thì lúc đó lại tự nhiên được thanh toán, và đó là tiền cốc sữa năm xưa, đó chính là vị bác sĩ đó).
Chỉ có người ko có tầm nhìn xa, nhận chút xíu mà ham trả quá. Lưu giữ lại chút ân tình, lúc nào đó trả lại ngàn lần hơn => sâu dày về nhân duyên hơn.
– Phò suy hơn phò thịnh – người tốt nhưng cuộc đời không OK vì ngạo mạn nội tâm. Vì gần những người mình giúp thì thấy mình thoải mái còn ở bên người cao hơn thì khó chịu, bực mình. Thà cho đi nhưng ai cho mình thì thấy khó chịu. Vì dần dần cạn kiệt nguồn. Phò suy là lấy nước ao của mình đi tưới chỗ khác, dần dần cạn kiệt. không chịu nhận nước. Cạn => oán trách. Ham giúp người khác, đến khi người ta không giúp lại thì oán trách, đau khổ, muốn thay đổi người khác.
_ Chỉ đi theo người tốt thôi, ai yếu thì né. Chuyên phò thịnh cũng ko tốt, vì nịnh nọt, thịnh vượng thì lại, yếu đuối bỏ đi.
Khi mình đang nguồn lực kém thì cần phò thịnh, sau đó 1 tay nhận 1 tay cho, nhận nhiều hơn chút, rồi sau này nhận nhiều, cho nhiều. Khi mình cho đi điên cuồng, nhận lại cừ khôi là ok.
Ứng dụng: những người đang giúp người. Ai cần mình giúp thì mình giúp, xong, thì coi họ cái gì thì lợi thế thì nhờ họ làm để lấy tiền. khiến người đó trả giá cái gì thì mới được, hoặc nhờ họ giúp người khác. Tức là họ nhận, họ lại được cho đi. Giúp họ, mình cũng tự cứu mình. Ai giúp mình, thì mình tìm cách trợ duyên cho họ, thì là vừa phò thịnh vừa phò suy.
– MƯỢN SỨC NGƯỜI ĐỂ TRỢ DUYÊN CHO MÌNH.
7. Toạ thí (Bố thí “vị trí” ngồi cho người khác)
– Khi chưa có tiền, bỏ ra sự cần mẫn thì tiền đến (thiên đạo cần mẫn). Khi có tiền, bỏ ra tiền thì người đến (Tài tan nhân tụ)
– Mình cần mẫn, có tiền, tụ người + tình yêu thương, chuyển giao cho con người, con người đi khắp nơi (đức hành thiên hạ) thì lúc đó mình phát triển được.
– Mình có thành tựu rồi, cho đi thì An vui.
Tầm quan trọng:
– Đỉnh cao của bố thí.
BỐ THÍ: chuyển sáng ý niệm cân bằng, không âm, không dương.
NÂNG NHẬN THỨC NỘI TÂM: Dùng 7 bố thí để nâng nhận thức nội tâm.
TÂM THÁI – là trọng điểm của sự chuyển hóa 1 con người. Chuyển đổi tâm thái để đạt được cuộc sống của họ mong muốn => vừa tích được công đức, phước đức.
TRỌNG ĐIỂM CỦA BỐ THÍ LÀ TÂM THÁI
“Đặt lợi ích của người khác cao hơn lợi ích của mình nhưng không hạ thấp lợi ích của mình”
Tới giai đoạn làm nhiều được nhiều thì mới chuyển dịch tâm thái là vì người mà giúp. Nếu ko thì vẫn là giai đoạn đầu vì mình mà giúp. Rà soát lại nội tâm của chính mình, tất cả những gì làm cho công ty có phải vì lợi mình mà làm việc ko? Có phước báu nên nhận thức nội tâm chuyển hóa nếu ko vẫn còn đòi hỏi và nhận thức nội tâm âm. Một số người chuyển đổi tâm thái mất cả đời rồi gần chết vẫn ko biết tại sao cuộc sống mình quá cực. Bởi vì quá trình chuyển đổi tâm thái cho đi mà cuộc sống chuyển hóa. Chuyển đổi tâm thái cho đi thôi là kết thúc.
Không có khái niệm đúng sai chỉ là tâm mình hơi âm dễ vướng mắc oán trách nếu tâm thuần cho đi ko dính mắc. Nhiệm vụ hiểu mấy cái này. Đừng kêu phân biệt đúng sai hơi đâu giải quyết vấn đề. Lỡ làm rồi thì sao? Làm nữa nhưng chuyển đổi tâm thái.
TRẠNG THÁI DAO ĐỘNG ở tầng nào sẽ thu hút cuộc sống ở tầng đó. Người nào nghèo khổ quá mới nổ lực cho đi và làm cho giống người ta nên vẫn cực vì ý niệm âm. Nhưng làm phúc tác tạo tích đủ mới nảy chồi phúc phận.
Mở quán café muốn kêu gọi người ta uống thì tâm thái. Còn Starbuck hay mấy quán sang mở ra để người ta trải nghiệm. Người giàu người nghèo khác nhau bởi vì tâm thái và thái độ làm việc. Thịnh hay suy khác nhau ở nguồn năng lượng phát ra. Khuynh hướng thích mang tiền cho người giàu có. Làm ăn với người giàu có đem tiền lại cung phụng cho họ vì năng lượng họ phát ra khác. Cuộc sống của những con người phước báu mình làm ít nhưng con cái lại kiếm ra tiền. Con cái bước ra vì xã hội mà làm xuất phát điểm của các con là làm nhiều được nhiều sau đó làm ít được nhiều. Bỏ qua giai đoạn làm nhiều thu nhập ít, làm nhiều thu nhập khá. Muốn giữ chân con người là nội tâm âm. Lãnh đạo cho họ trở thành sứ mệnh giúp người khác thịnh vượng là được.
Hiểu lộ trình rút ngắn bằng cách chuyển đổi tâm thái và tư duy giá trị tạo ra. Ý niệm âm qua dương khó giờ chuyển qua ý niệm cân bằng.
BỐ THÍ ý niệm sao để cân bằng đây? Bố thí để làm gì? -> Nâng nhận thức nội tâm
3 giai đoạn : CHUYỂN sang ý niệm cân bằng
=> Dùng 7 BỐ THÍ ĐỂ NÂNG NHẬN THỨC NỘI TÂM, để CHUYỂN ĐỔI TÂM THÁI để ĐẠT ĐƯỢC CUỘC SỐNG CỦA HỌ MONG MUỐN => vừa tích được công đức và phước đức.
ĐI TỪ Ý NIỆM CÂN BẰNG, KHÔNG CÓ THAM, TỪ TỪ THUẬN DUYÊN GIÚP người khác chuyển hóa cuộc sống CHỈ CẦN NÂNG TẦNG NHẬN THỨC NỘI TÂM THÔI, RỒI GIÚP GIÀU TÂM THÁI VÀ THUẬN DUYÊN ĐẠT ĐƯỢC CUỘC SỐNG HỌ MONG MUỐN.
Mục tiêu dùng để nâng nhận thức nội tâm để cho họ GIÀU TÂM THÁI => cuộc đời của họ đạt theo ý nguyện của họ.
Vậy thì mục tiêu bố thí để nâng nhận thức nội tâm để họ chuyển đổi tâm thái (giàu tâm thái) để đạt được cuộc sống mong muốn.
Tâm thái là trọng điểm.
Con người đi nhanh hay chậm là do tâm thái chuyển hóa thôi.
Tâm thái về quá trình cho đi giúp người. Tâm nói chung rất nhiều giàu tâm thái thì có trân trọng biết ơn, BAO DUNG, An vui. Cho đi vì giúp người mà mình giúp chứ ko phải vì giúp mình mà giúp người. Tâm thái giúp người nó khác. Vì trân trọng biết ơn BAO DUNG An vui mà giúp. Nên phải thông minh chút xíu bố thí hay giúp người để nâng nhận thức nội tâm.
Tầm quan trọng của 7 bố thí => đây là trọng điểm chuyển hóa tâm thái.
Thay đổi hôn nhân là thay đổi tâm thái đối với chồng với con. Đặt ý mình ở đâu tâm thái như thế nào thì cuộc sống như thế đó. Tâm thái lệ thuộc vào nhận thức nội tâm. Nhận thức nội tâm là biểu hiện của trí tuệ. Làm sao để nâng nhận thức nội tâm rồi làm giàu tâm thái lên. Hỗ trợ làm giàu tâm thái với sức khỏe, tài chánh từng bước làm giàu tâm thái với mọi cái đây là trọng điểm chuyển hóa cuộc đời.
Nhận thức nội tâm nâng cao cần phải có công đức phước đức làm nền tảng. Bạn phải tích lũy nền năng lượng dương thì trân trọng biết ơn mới xuất hiện. Cân bằng và dương nhận thức bậc 3.
Vào lớp Mentor phải hiểu rằng thầy đọc được năng lượng với phước báu. Dựa trên năng lượng nên hãy cứ tự tin. Một số anh chị vận hành chuyển hóa nhanh vì họ có công cụ để bố thí. Ko có cộng đồng sao bố thí.
Có con người thì bố thí được 7 cái đó. Ai là người chuyển hóa nhanh gọn dứt điểm nên chuyển hóa nhanh.
Học tập chuyển hóa nhanh là có nguồn năng lượng của dương. Ai chuyển hóa nhanh là siêng bố thí. Ai chuyển hóa nhanh mà chưa bố thí thì cũng đã bố thí lòng BAO DUNG (trân trọng biết ơn) thấy liền tức khắc.
Bố thí BAO DUNG cái một là con người nhẹ liền hông. Bố thí này là nâng nhận thức nội tâm tác động tới tâm thái thông qua bố thí. Sau đó soạn phẩm chất và nhân cách để bảo vệ tâm thái. Con người có tài chính tương đối đủ đầy ko phải ai cũng tùy tiện khống chế mình được. Phải có sự đủ đầy về công đức phước đức hỗ trợ về cái này.
Có người tối ngày đi bố thí mà càng dính mắc bởi vì thiếu khái niệm nguồn tốt và hệ quy chiếu chuẩn. Chuyển hóa xong phải có phẩm chất để bảo vệ, thiếu nhân cách ko bảo vệ được, phải có thể chất, năng lực, vật chất… còn lại nhận thức là trí tuệ. Nên có người chuyển hóa nhanh hoặc chậm. Chuyển hóa nhanh là công đức phước đức có sẵn nghe là chuyển hóa.
Quảng bá là để ngôn thí. Kêu giới thiệu ai vô đặt sự chuyển hóa trong trái tim (nhãn thí) chứa đựng sự chuyển hóa của con người. Chứa được con người trong trái tim nhưng ko phải chứa tầm bậy. Chuyển hóa được là nhờ nhãn thí của thầy. Nhắc tới ý thầy thấy sự chuyển hóa rất lớn của mọi người. Quét lần đầu sau đó qua thời gian thấy được sự chuyển hóa. Bố thí rất đặc biệt bởi vì chứa đựng được sự chuyển hóa của con người. và chứa đựng sự chuyển hóa trong trái tim.
Ngôn ngữ ngược thì trợ duyên nhãn thí. Nhãn thí trợ duyên cho ngôn thí. Nói được lời tốt đẹp thì trợ duyên cho nhãn thí. Phải có phòng thí mới làm được. Tâm thí lỗ mũi đẹp thôi cũng trân trọng biết ơn. Tâm thí, phòng thí là một loại nhân cách.
Có tâm thái BAO DUNG, trân trọng biết ơn thì cuộc đời chuyển hóa ko thể hình dung. Nhãn thí kiến tạo toàn diện cuộc sống xung quanh. Khi lời nói có thần linh thần lực thì 1 câu nói chuyển hóa cho người ta luôn. Ngôn thí riết thì nhãn thí sẽ kích lên.
Thứ 1 thấy người ta tốt xấu, thật giả mình biết. Mình biết hết mình phải hiểu chứ ko phải mình khờ mình ngu dốt.
ÂM – TƯỚNG – THỔ – ĐỨC (hành vi họ đối với con người, hành vi giúp người) .Chứa trong nhãn thí của con người 4 cái này là thắng… Tiếp xúc lần đầu tiên sẽ lưu giữ cái âm tướng thổ đức sau đó có sự chuyển hóa anh biết được thì thuận duyên đây là bố thí 2 chiều vừa nhãn thí vừa ngôn thí. Đức: hành vi của người mẹ tình yêu thương với con tạo ra hành vi lưu giữ 1 hành động hành vì khi thấy họ làm nếu có sự chuyển hóa thì nói cho họ nghe sự chuyển hóa của họ với Đức.
4/ NGUYÊN TẮC NGUYÊN LÍ
“PHỤC VỤ NGƯỜI GIÀU GIÚP ĐỠ NGƯỜI NGHÈO”: Ý niệm cực kì cân bằng mình là kẻ giữa của XH. VD địa phương đi mở tạp hóa bán đi thì ko phải lấy tiền từ người nghèo nếu em ko mở người gần đó sẽ đi xa cực em có điều kiện có tiền có vốn giá phải chăng sản phẩm chất lượng em đang giúp người nghèo em làm kinh doanh. Nếu họ ko dùng chi tiêu chỗ mình thì cũng dùng chỗ khác thôi. Nếu ko dùng chi phí tùy tâm thì trong tương lai họ trả giá cho nhiều cái về sức khỏe bệnh tật các kiểu. Phục vụ cho chuyên gia giúp đỡ người nghèo nhưng phục vụ cho người giàu.
Nếu ko thôi bỏ 1 tỉ học khắp nơi cũng chỉ học những cái đó trong 10 ngày thôi. Những điều này phải tầng cao mới học được nhưng thầy đã giản lược để giúp người kém điều kiện mới mở phí tùy tâm nhưng phục vụ cho ai Mentor Wit, người giàu đó, giàu iu thương… phục vụ người giàu giúp đỡ người nghèo thông qua lớp THNT. Phục vụ người giàu nhưng giúp đỡ người nghèo.
Nhận tiền của họ là bước đầu giúp đỡ nhận tiền người giàu thấy tự hào lắm vì nhận tiền từ họ giúp được nhiều người khác nữa.
“NGUYÊN TẮC TRONG GIA ĐÌNH”
1. Đặt lợi ích của vợ/chồng lên cao
2. Trao giá trị bằng 7 bố thí/8 ngôn từ
3. Hai vợ chồng chuyển hóa và hướng đến giàu toàn diện
•Làm được 3 điều này thì họ đã đến đc với mình đều trở thành người vĩ đại
‘MUỐN THU HÚT ĐƯỢC CON NGƯỜI NHÂN TÀI ĐẾN VỚI MÌNH”
1) Cam kết nội tâm đặt lợi ích của họ cao hơn lợi ích mình.
2) Cam kết nội tâm bố thí được 7 bố thí. Nụ cười thân thiện, ánh mắt chứa được họ nhìn thấy họ ko? Nói được 8 loại ngôn từ trí tuệ, niềm tin, hy vọng, vui vẻ, khích lệ, xây dựng, khẳng định không? Có bố thí được lòng BAO DUNG không? Có trân trọng biết ơn được ko? Có hành động giúp đỡ họ khi cần được không? Những gì làm được có cam kết chuyển giao cho họ ko?
3) Cam kết về sự chuyển hóa của họ không? Cam kết với họ đồng hành với họ làm sao để giàu toàn diện ko? Con người chuyển hóa lớn nhất là giàu toàn diện. Ý nguyện cuộc đời hiện thực hóa rất đơn giản.
=> Cam kết làm được 3 điều này người ta đồng hành với mình là điều bình thường.
“LÀM ÍT ĐƯỢC NHIỀU”
Trình tự tích lũy phước báu của mỗi người, có cách làm ít được nhiều => ý niệm dương, làm ít nhưng giá trị nhiều, làm nhiều nhưng giá trị ít => mục đích của cuộc sống, phước báu đến từ việc tạo ra giá trị, ý niệm dương chơ không phải ý niệm âm
LÀM NHIỀU – THU NHẬP ÍT => mình làm suốt, làm nhiều mà thu nhập vẫn ít. Còn người nghèo phước báu kém mà làm biếng không có gì ăn, tưởng rằng làm nhiều tạo ra giá trị ít nên thu nhập ít xuất phát từ ý niệm âm mà khởi tạo, những con người nào cho đi rất nhiều mà cuộc sống không khá => thay đổi nhận thức nội tâm của họ có thể nhảy vượt bậc các bước này.
LÀM NHIỀU -THU NHẬP KHÁ => qua thời gian, giá trị tích lũy thì thu nhập nhiều
LÀM NHIỀU- THU NHẬP NHIỀU => đến giai đoạn giá trị tích lũy nhiều, nên thu nhập nhiều.
LÀM ÍT- THU NHẬP NHIỀU => giá trị tạo ra nhiều
KHÔNG LÀM- THU NHẬP NHIỀU
Không phải là làm nhiều hay làm ít mà do trạng thái dao động điện từ quyết định, do ý niệm âm và dương, nếu nhiều ý niệm âm qua thời gian, phúc tác tạo tích đủ, nội tâm mở ra, người giàu càng giàu là do ý niệm họ làm việc, ví dụ như starbus tạo cà phê tạo ra văn hóa cà phê cho mọi người => nên rất nhiều khách hàng, phát triển, do nguồn năng lượng phát ra khác, TRẠNG THÁI DAO ĐỘNG và ý niệm dương.
Nhảy cóc trong các bước trên như thế nào? Làm nhiều được nhiều nó mới chuyển dịch tâm thái cho đi => chuyển tâm thái vì người mà làm chớ ban đầu là vì mình mà làm trong giai đoạn này.
Rà soát lại nội tâm chính mình, tất cả những gì mình đang làm có phải là vì lợi mình mà làm không? Cái tâm âm là giúp người để lợi mình, có nhiều người đến cuối đời cũng không hiểu nổi tại sao mình cho đi nhiều mà cuộc đời mình không khá nổi “ĐA NGÂN PHÁ LUẬT LỆ”
Tại sao con người làm nhiều thì thu nhập ít? “PHÚC TÁC TẠO TÍCH ĐỦ SẼ NẢY CHỒI PHÚC PHẬN. Cuộc sống của những con người nhiều phước báu, thế hệ sau, cuộc sống nó khác, thì nó bước ra là LÀM NHIỀU – ĐƯỢC NHIỀU.
Tam giác hiện thực của Nhân tốt, Duyên lành, Quả như ý. Cả nhà có nhớ Nhân tốt là gì ko ạ? Nhân tốt của mình đó là, Nhân bên trong là những KNN có lợi, Nhân bên trong là Công đức phước đức, Nhân bên trong chính là Hình ảnh tâm trí, và Duyên của mình đó là con người, Cho nên là khi mình thay đổi nhân bên trong, mình thay đổi KNN theo chiều hướng có lợi, mình tạo lập công đức phước đức, Mình làm rõ hình ảnh tâm trí, Và mình kiến tạo được duyên lành bằng cách là mình nâng tầm nhận thức về con người , mình có những nhận thức nội tâm theo chiều hướng có lợi về con người thì khi đó chúng ta đã có Nhân tốt duyên lành, thì quả như ý thì các anh chị gặt , heng, Mình tiếp tục huân tập thêm nhưng KNN có lợi , làm rõ những gì mình mong muốn, tích tạo thêm công đức phước đức, để mình thay đổi cái nhân của mình, thay đổi nhân tốt. Thì ngày hôm nay H sẽ chia sẻ thêm cho cả nhà mình cái cách để tạo Công đức phước đức á, một cách đơn giản nhất và rất là thiết thực,
– ai đã học qua 7 bố thí rồi? Bối cảnh hnay là thực hành chia sẻ lớp Master, nếu có anh chị nào chưa từng học qua lớp nội tâm hay Mentor – chưa nghe 7 sự bố thí -> có thắc mắc thì chta kiên nhẫn 1 chút, nghe hết từng bố thí sau đó sẽ đặt câu hỏi, hoặc gõ lên ô chat để nắm thông tin
– ko chấp vào Ngôn từ “bố thí” – H tôn trọng tri thức này từ các thiện đại tri thức, phần này có nguồn bên Phật giáo nên giữ nguyên từ, nếu chta ko quen, thì có thể hiểu hoặc đổi lại là “Cho đi”, chứ đừng chấp vào ngôn từ mà bỏ lỡ cơ hội nhận tri thức tuyệt quý để chuyển hóa cuộc đời mình.
Có câu chuyện thế này:
Ông nông dân khó khăn và thiền sư
Có 1 ông nông dân cuộc sống nghèo khổ sau nhiều năm siêng năng làm việc, ngày đó ổng chưa lý giải được cuộc đời của ổng. Ông mới đi gặp hỏi thì người thiền sư:
Nông dân: Tôi siêng năng làm việc mà tại sao tôi vẫn nghèo?
Thiền Sư cười và trả lời: tất cả những người giàu có thì người ta phước báu người ta mới giàu, có phước có phúc mới giàu có, nên là ông không có phước hoặc là không có phúc nên là ông ko có giàu.
Người nông dân: vậy thì làm sao để tôi có phước?
Thiền Sư: Phước báu của con người do họ bố thí, do họ cho đi thì có.
Nông dân: Trời ơi, tôi nghèo quá, miếng ăn còn ko đủ sao tôi bố thí?” mà chỉ có bố thí mới tạo phước hả?
Thiền Sư: ừa, chỉ có bố thí mới tạo phước, nếu không có phước từ đời trước thì đời này cần tích lũy phước đời này
Nông dân: Vậy ko bố thí thì ko có phước, còn không có phước thì nghèo, nghèo thì không có tiền để bố thí, mà không có tiền để bố thí thì không có phước, mà ko có phước thì lại nghèo?
Thiền sư cười: tại vì ông bị chấp niệm á, ông nghĩ bố thí là chỉ có tiền bạc, nếu mà ông hiểu được á, bố thí con người không chỉ có tiền thì ông chỉ cần làm được “Bảy Bố Thí” này thôi là cuộc đời của ông sẽ chuyển hóa.
Chúng ta có 7 bố thí quan trọng của đời người (ghi vào)
Vậy thì những gì chúng ta có thể cho đi?
Thứ nhất, đó là chúng ta có thể cho đi : Nhan thí, Nhãn thí, Ngôn thí, Tâm thí, Phòng thí, Thân thí, Tọa thí.
Nhan thí ở đây, Nhan thí đó là cho đi Nụ cười á cả nhà. Nhan thí là nụ cười ha
Nhãn thí là Ánh mắt
Ngôn thí là lời nói,
Tâm thí là TTBO
Phòng thí là BAO DUNG
Thân thí là Hành động nhân ái giúp người – Hành động giúp người
Tọa thí – là vị trí ngồi
Đây được gọi là 7 sự bố thí quan trọng của đời người á cả nhà, Các thầy cô chia sẻ với H là 7 sự bố thí quan trọng đời người giống như là cái phao cứu sinh vậy đó, khi mình lênh đênh trên cuộc đời mình ko biết phải làm gì nên làm gì á, thì mình sẽ bám trụ vào cái phao này , bám vào 7 cái sự bố thí quan trọng đời người này , tại vì nền tảng cuộc đời mình là dựa trên công đức phước đức á, Thì 7 sự bố thí quan trọng đời người này cũng là 1 cái nền tảng để giúp mình tích tạo CĐ, PĐ để mình chuyển hóa cuộc sống,
1. Nhan thí – là cho đi Nụ cười
Có một cô gái 20t mà cuộc sống không ai đối xử tốt hết. Một ngày gần nhà có triển lãm hoa cổ mới đi ngắm và thấy đẹp quá. Cổ xin ông chủ ngắt 1 bông hoa cài lên mái tóc và thấy mình đẹp lạ lùng. Cổ quay qua có 1 ánh mắt nhìn mình lạ lùng lắm. Cổ nghĩ chắc mình đẹp lắm thôi về nhà soi gương. Cô đi về có nhiều người cười vui vẻ với cổ. Càng về nhà càng nhiều người cười vui vẻ với cô hơn. Cổ về nhà thì soi gương thì bông hoa đâu rồi. Sau đó cô đi quay lại tìm bông hoa. Đại ngộ ngộ bông hoa rớt ở chậu hoa. Người ta cười với mình vì gì ta? Vì mình chủ động vui vẻ và cười với mọi người.
ð Chủ động vui vẻ với con người là cách đơn giản nhất để kết nối mối quan hệ.
Muốn thay đổi hoàn cảnh thì thay đổi tính cách ( nhân cách ) thì sự vui vẻ của con người là một loại nhân cách. Chúng ta chủ động vui vẻ với con người thông qua nụ cười.
à Nụ cười thay đổi được cuộc đời 1 con người
ð Nếu các anh chị là trụ cột của gia đình thì nở nụ cười, vì mn sẽ sống dựa trên sắc mặt của mình
ð Được ko, đc ko đc là ko quan tâm nữa, vì chỉ cần các anh chị mong muốn thay đổi cuộc đời thì phải có nhan thí
à mời Thiên Hà chia sẻ hiện thực về nụ cười.
Vận động viên điền kinh khi giải nghệ có tâm niệm khi giải nghệ sẽ chọn nghề để làm. Ổng chọn nghề bảo hiểm. Chọn cty bảo hiểm lớn nhất ở đất nước đó. Gặp giám đốc điều hành xin để hỗ trợ hướng dẫn. GD mới hướng dẫn. 6 tháng trôi qua không có hợp đồng gì hết ổng nghĩ mình nổi tiếng vậy sao ko bán được hợp đồng nào hết ta mới lên hỏi giám đốc người phụ trách ổng.
Ngạn ngữ TQ có câu nói rất hay: “Nếu không biết cười thì đừng mở hiệu buôn.” Phàm người nào kinh doanh buôn bán phải biết cười. Biết cười. Cần cười thì phải tập cười. Nghề trước đây chỉ cần chạy. Mua cái kiếng để trong toilet tập cười, 6 tháng bán được 1-2 hợp đồng. Không hài lòng lên hỏi tiếp. Lên hỏi tiếp thì ông giám đốc nói thiếu 1 cái đặc biệt. Ra công viên quan sát.
Tập cười rồi nhưng mà chưa thu hút được con người thì ra công viên quan sát cách cười. 1 ngày 1 tháng ra cv quan sát thấy 1 đứa trẻ cười mà thịt rung lên giật lên pặc pặc. Ông đột ngột nhìn thấy nụ cười của trẻ.
Ổng nhìn mới hiểu được nụ cười chân thật là gì và tại sao không có được hợp đồng bảo hiểm vì mình thiếu nụ cười chân thật. Ổng về và tập luyện làm nội tâm mình sáng lên và 6 tháng sau bán được bảo hiểm và 1 năm sau trở thành người bán bảo hiểm thành công nhất khắp nước Mĩ.
ð Chỉ cần biết cười thôi là thay đổi vận mệnh của 1 nghề nghiệp.
Có những quốc gia , chúng ta quan sát là có những quốc gia chta đi ra đường chta ko tìm thấy được nụ cười luôn , có ko ạ? Có những quốc gia là chta ra đường và ko tìm thấy nụ cười của con người dành cho nhau luôn, rất là hiếm thấy đc 1 nụ cười trên môi của 1 con người, Khi mà chta chủ động trao cho người khác 1 nụ cười, thì điều mình nhận được về á, thì chắc chắn cũng là 1 nụ cười.
Có 1 câu chuyện có tên là NỤ CƯỜI THAY ĐỔI QUỐC GIA
Có một ông vua đó ở một quốc gia nọ, mỗi lần hợp với cận thần thì khi đưa lên một ý kiến thì cận thần đều rất là ít người phối hợp và ủng hộ. Và không khí của những buổi thuyết triều thì rất nặng nề và căng thẳng. Bản thân ông sau mỗi buổi thuyết triều đó cũng cảm thấy nặng nề và mệt mỏi.
Thì sau những năm tháng Ông ngồi đó thì ông mới thắc mắc và Ông hỏi ông Quốc sư. Ông nói Quốc sư Ơi Bây giờ ta muốn cái lúc thiết triều đó, cái không khí của lúc thiết triều làm sao thay đổi một chút xíu để cho mọi người mạnh dạn ý kiến góp ý và ủng hộ ta nhiều hơn. Và đồng thời tạo nên một cái hòa khí của buổi thiết Triều của triều Đình. Thì ông vua ông nói như vậy thì ông Quốc sư mới nói là được. Nhưng mà bệ hạ phải chịu cực một chút xíu.
Đó là mỗi sáng sớm lúc mà bệ hạ thức dậy, thì sau khi mà lau mặc đồ này kia hết trơn, thì cho phép thần giúp đỡ bệ hạ là đeo một cái mặt nạ vào. Đeo cái mặt nạ vào sau đó bệ hạ ngồi đó trước gương đó khoảng 5 phút thì bệ hạ hãy đi ra thiết triều. Thì làm như vậy cỡ 3 tháng cỡ 90 ngày thì bệ hạ sẽ làm được cái điều đó.
Thì ông thử ông làm, thì sáng thức dậy phi tần cung nữ đồ này kia chăm sóc cho Ông xong cái đeo cái mặt nạ vào. Thì ngay buổi đầu tiên ông lên thuyết triều, có những tiếng xôn xao xôn xao, rồi những ngày sau đó ông vua nhận thấy rằng không khí của buổi thuyết triều bắt đầu thay đổi, có chút hào hứng hơn, sôi nổi hơn. Rồi những ngày sau đó sau đó nữa, thì trong vong khoảng 1 tháng sau thì không khí trieuf đình thay đổi hoàn toàn luôn, mọi người bắt đầu vui vẻ hơn, và những quyết định của vua có nhiều người ủng hộ hơn,
Khi đó vua mới nói với Quốc Sư là bây giờ ta thấy khá là hài lòng trong mỗi lần thuyết triều rồi, nhưng mà có cách nào để mà ta bỏ cái chiieecs mặt nạ này đi mà không khí triều đình vẫn giữ đc vậy hay ko? Bởi vì ko lẽ ta cứ phải mang chiếc mặt nạ này suốt đời? Thì Quốc Sư mới nói là bây giờ Đức Vua đã có thể tháo mặt nạ này ra rồi, Thì thật ra ông Quốc sư tạc cái gương mặt đó thì cái mặt nạ giống như y chang ông vua vậy chứ không có gì khác. Không có ai phân biệt được cái gì hết trơn nó không có khác gì hết trơn, chỉ có khác một chút xíu là có một chút nụ cười.
Sau đó bắt đầu ngồi trước gương, cái tự nhiên Ông thấy ông cười ông cũng mắc cười. Vì bao lâu nay trước khi đi ông đều soi gương, nên Đức Vua đã quen với gương mặt có nụ cười rồi, Sáng nào cũng vậy ông ngồi trước gương khoảng vài phút cái ông đi ra thiết triều. mà ở dưới xa mà, người ta nhìn thấy gương mặt của ông lúc nào cũng cười. Mà các anh chị nhìn thấy là tâm trạng của một người vua mà nó quyết định luôn cái cục diện của quốc gia.
à 1 nụ cười tươi có thể thay đổi vận mệnh của 1 quốc gia luôn á cả nhà
Nên là thông qua câu chuyện đó cta cảm nhận được, Nếu mà biết đổi một cái nụ cười thì vận mệnh của đất nước cũng thay đổi. Mình là cái nụ cười của mình nó cũng vừa Thay đổi vận mệnh, vừa thay đổi vận mệnh của cá nhân vừa thay đổi vận mệnh của nghề nghiệp và nếu đúng nữa thì cái người đứng đầu của một quốc gia mà thay đổi nụ cười hé, lúc nào cũng có một trạng thái vui vẻ An vui thì vận mệnh của đất nước đó chính thức thay đổi.
Có 1 câu nói trong dân gian H được nghe thấy đó là:
1 nụ cười tươi,
1 câu khen ngợi ,
1 chút quan tâm,
đi khắp thế gian .
Mình có hay nghe câu nói này ko cả nhà?
(đọc lại )
Thì nụ cười rất là quan trọng á cả nhà Và nụ cười ko chỉ đơn thuần là mình mỉm cười, mà nụ cười còn thể hiện qua ánh mắt nữa.
Biết cười bao gồm ánh mắt cười. Nụ cười đạt chuẩn sẽ bao gồm xuất phát nội tâm. Vật chất tác động tới năng lượng, tác động tới thông tin nên việc có nụ cười đúng khẩu hình và ánh mắt cần tập luyện. Để thông tin sau 6 tháng thay đổi sâu thẳm trong ta nhận được An vui thì ánh mắt nụ cười chân thật hơn, chân thành hơn và ánh mắt cười thì các anh chị lợi thế trong giao tiếp sẽ chủ động trong giao tiếp và lợi thế hơn.
Mùa covid đeo khẩu trang nên ánh mắt cười sẽ thắng trong giao tiếp mùa covid này.
Biết cười ở đây là khẩu hình miệng và ánh mắt có nụ cười hay ánh mắt truyền tải được thông điệp thông qua nụ cười. Nụ cười yêu thương thì Ánh mắt + khẩu hình người ta cảm nhận được sự yêu thương.
Ánh mắt bộ lộ được đón nhận thì người ta sẽ cảm nhận được sự đón nhận thông qua ánh mắt.
Ánh mắt truyền tải được thông điệp truyền tải + nụ cười.
2. Nhãn thí
Nhãn thí có 3 tầng,
Tầng 1: Cho đi ánh mắt chứa đựng con người,
Tầng 2: Cho đi ánh mắt chứa đựng hình ảnh tốt đẹp của con người trong tâm trí
Tầng 3: Cho đi ánh mắt chứa đựng sự chuyển hóa của con người.
Tầng 1 cho đi ánh mắt chứa đựng con người đã là tốt lắm rồi. Nhiều khi trong cuộc sống chta lướt qua đời nhau nhiều khi ko có nhìn thấy nhau luôn.
Câu chuyện người thầy tu và cô gái
Trong Tâm Có mắt
Có một cái người sư đó từ nhỏ thì ổng tu trên núi. Cái chùa đó là chùa tu thiền nên ít người lên cúng viếng đồ lắm. Mỗi năm thí chủ lên đó ít lắm. Thì nhưng mà khoảng cỡ 20 tuổi thì, ông được ông Thầy ông cho xuống dưới núi mua đồ. Lần đầu tiên xuống núi mua đồ và phải qua một cái con sông và vừa đi qua sông thì lại có một cô lái đò. Mà cô lái đò này đặc biệt là cực kỳ xinh đẹp. Một người thiếu nữ mà chưa từng bao giờ thấy xinh đẹp như vậy.
Thì cái người sư này khởi tâm không biết khởi tâm cái gì. Mình cũng chưa biết cụ thể khởi tâm cái gì. Nhưng mà luôn luôn nhìn cái người phụ nữ đó suốt luôn. Bên này xong qua bên kia xong là nhìn suốt luôn trong quá trình mà đi đò. Thì trong quá trình như vậy thì sao khi qua bên kia sông thì ai bước lên đò cũng đưa cho người phụ nữ một đồng. Nhưng mà cái người sư này vừa đưa 1 đồng thì cái người phụ nữ đó chặn tay lại và nói sư làm sao mà đưa tôi 1₫ được sư phải đưa tôi 2 đồng. Nói trời ơi ai cũng đưa cô 1₫ hết mà tại sao tôi lại phải đưa cô hai đồng. Nói không, ai cũng đưa 1 đồng là đúng rồi nhưng mà sư đó cứ nhìn tôi suốt à nhìn tôi từ bên này sông qua bên kia sông sao sư đưa tôi một đồng mà được.
Thì ông mắc cỡ quá, ông mắc cỡ quá. Cái ông lận lận làm sao ông lấy 1 đồng ông đưa cho người phụ nữ đó. Cái ông đi mua đồ. chiều sau khi mua đồ quay lại rút kinh nghiệm các anh chị các anh chị biết ông làm gì không à. Ông không có nhìn cô gái đó nữa. Cái ông bước lên đò ông liếc liếc qua chỗ khác, ông nhìn qua chỗ khác. Suốt từ bên này sông qua bên kia sông là không mảy may nhìn cô gái đó. Vừa bước lên thì ông lấy một đồng ổng đưa như thế này. Ông đưa tay ngang như thế này ông không có nhìn luôn. Thì cô gái ấy chặn tay cái người sư đó và nói. Sư sao lại đưa tôi một đồng. Nói vậy thì tôi không đưa cô 1₫ thì được bao nhiêu đồng. Sư phải đưa tôi 5₫. Nói sao mà tôi lại đưa cho cô 5₫. Trong khi đó tôi đâu có nhìn cô đâu. Cô nói đúng rồi, bây giờ sư không có nhìn thấy bằng mắt nhưng mà trong tâm sư bây giờ đã chứa tôi rồi. Thì trong phần đời còn lại cái công sức sư chứa tôi trong lòng sư thì phải trả cho tôi thêm 4 Đồng nữa.
Thì cái câu chuyện đó được gọi là Trong Tâm Có mắt. Câu chuyện đó là Trong Tâm Có mắt. Có nghĩa là gì con người mình chứa đựng con người là trong trái tim của mình.
Khi được học 1 lớp học Offline, đến phần thực hành ánh mắt chứa đựng, vài người lên thực hành chào , giới thiệu về mình… Nói huyên thuyên 1 hồi, thầy hỏi Ai ở dưới thấy người nói nhìn thấy mình? THì chỉ có lác đác vài người,à giật mình. Thì ra nhìn vậy chứ ko thấy ai hết trơn á, mình ko cho đi ánh mắt chứa đựng con người. Và thậm chí là cả trong gia đình của mình luôn. Nhiều khi là con mình cứ chạy nhảy, nhan nhãn trong nhà suốt mười mấy năm nhưng mà, đùng 1 cái con lớn lúc nào mình ko hay luôn, tại vì mình ko cho con được ánh mắt chứa đựng. Hay là vợ mình, hay là chồng mình, nhiefu lúc là ngồi ăn cơm với nhau nhưng mà mình có chứa đựng đc họ ko ạ? Hay là cha mẹ mình, mình ngồi đối diện với cha mẹ, nhưng mà mình có thấy cha mẹ ko ạ? Mình nhìn nhưng mà mình ko có thấy , nên thầy lâu lâu nói vui là Có mắt chỉ để trang trí.Mình nhìn mình ko nhớ ai hết trơn á, Bây giờ mình thử nhắm mắt lại và nhìn thử xem mình nhớ được bao nhiêu gương mặt trong tâm trí của mình, Mà nhớ những gì yêu thương tốt đẹp à nghe, còn nhắm mắt lại biểu nhớ thì toàn nhớ những người mình căm thù, ghét bỏ, khó chịu . Bao nhiêu trong số những người mình nhớ đc là mình chứa được hình ảnh tốt đẹp về họ? Hay là mình chỉ chứa những sự oán trách, những sự giận hờn.
ai nhìn thấy H nhìn thấy các ac?
Nhãn thí là thầy chứ ko phải nhìn
Có nhiều người nhìn hoài ngày này qua ngày khác nhưng ko thấy
Nhìn chưa chắc đã thấy
Ai đang cười, gật đầu với H là H đang thấy các ac nè
Con người nhìn nhau nhưng chưa chắc thấy nhau, vì thiếu sự chứa đựng nhau
Thời kỳ covid cta mang khẩu trang nhưng ai cười với mình thì mình có biết ko? Nhờ đôi mắt. Ánh mắt biết cười
Thì tầng thứ nhất của nhãn thí là Cho đi ánh mắt chứa đựng con người,
và tầng thứ 2 là cho đi ánh mắt chứa đựng hình ảnh tốt đẹp của con người trong tâm trí, thì mình thử ngẫm lại xem có ai mình chứa đựng được những điều tốt đẹp về họ, hay là chỉ chứa những gì ko tốt đẹp. à Nếu vậy thì chấc chắn mqh của mình với người đó sẽ ko có bền. Khi mà ai đó ko có ưa mình, mình có biết ko ạ? – Mình biết. Nhưng khi mình ko ưa người ta, mình tưởng là ngta ko biết. Mình ngây thơ tưởng vậy. Họ biết hết. – Nên mqh chắc chắn sẽ gãy đổ. Nên muốn gắn kết mqh với ai đó, với người thân thì mình phải nhìn ngta bằng ánh mắt chứa đựng. Nếu ai đó nhìn chta với ánh mắt chứa đựng những hình ảnh của chta trong tâm trí họ mình biết ko ạ? MÌnh biết.
Và đôi lúc, chỉ cần 1 ánh mắt chứa đựng ngta thôi cũng có thể giúp ngta chuyển hóa á cả nhà. Có những con người là họ loay hoay với cuộc sống á, là do ko có 1 ai chứa đựng họ luôn, họ ko có bất kỳ thành tựu nào trong cuộc sống và họ cảm thấy là rất là tự ti với chính mình, bởi vì, là trỏng cuộc đời này ko cso 1 ai chứa đựng họ . Nhưng đoi o lúc chỉ có 1 ánh mắt chứa đựng họ thôi, mà họ có thể chuyển hóa được 1 cong người, có đôi lúc chỉ cần 1 ánh mắt chứa đựng thôi có thể cứu đc 1 con người – cho họ niềm tin và hi vọng vào cuộc đời .
1 TRONG NHỮNG CÁCH ĐỂ KIẾN TẠO NHÃN THÍ: Kiểm soát nghe thấy, thay đổi nói biết -> kiến tạo hình ảnh tốt đẹp của con người (tầng 2)
+ Luật Tâm thức:
Khi bạn chưa là ai thì ai chứa đựng bạn rồi?
Khi bạn đã là ai thì bạn chứa đựng được những ai?
Câu chuyện 2 người ngồi thiền
Có hai người bạn cùng ngồi tu thiền trên một ngọn núi.
Một hôm, người thứ nhất hỏi người thứ 2: tôi ngồi thiền Anh thấy sao?
Người bạn thứ 2 trả lời: anh ngồi giống như một Pho Tượng Phật, thấy anh Trang nghiêm, sáng rỡ như tỏa Hào Quang.
Người bạn thứ 2 hỏi lại: anh thấy tôi ngồi thiền như thế nào?
Anh bạn thứa nhất trả lời: anh ngồi nhìn giống đống phân Bò. Cả hai
người cười to. Anh bạn thứ nhất về quê, nói với người thân về câu chuyện anh ta thấy người bạn ngồi thiền chung với mình giống như đống phân bò. Đi đâu anh ta cũng kể như vậy.
Khi anh này nói về người bạn cho người em gái của mình nghe, cô Em gái nói “cái Tâm bên trong Anh giống như đống phân Bò, còn Tâm của người bạn kia là tâm của một Vị Phật, nên người ta nhìn thấy anh như một Vị Phật, còn anh nhìn người ta như một đống phân Bò.
Sự ngồi thiền của người kia mới có hiệu quả, còn anh thì chẳng có được gì.
Người anh giật mình tỉnh ngộ.
Thế giới bên trong chúng ta nó quyết định hình ảnh thế giới bên ngoài chúng ta.
Đó là tâng thứ 2 của nhãn thí, còn tầng thứ 3 của nhãn thí: Ánh mắt chứa đựng sự chuyển hóa của con người
Câu chuyện Mẹ Edison
Có thể bạn đã biết tới nhà phát minh vĩ đại Thomas Edison và con số 10.000 thí nghiệm thất bại, song bạn có biết đâu là nguồn cảm hứng giúp ông trở nên thành công như vậy không? Hãy cùng đến với một câu chuyện truyền cảm hứng về Edison, hay một giai thoại ít biết về mẹ của ông, bà Nancy Elliott.
Một ngày đẹp trời vào những năm 1854, khi Thomas Edison 7 tuổi, trên tay cầm lá thư của thầy giáo chủ nhiệm. Cậu háo hức đưa cho mẹ, bà Nancy Elliott.
“Mẹ ơi, thầy bảo con đưa mẹ cái này!”
Bà Nancy mở ra đọc. Bỗng nước mắt bà giàn giụa khiến cậu bé Thomas đứng ngẩn người kinh ngạc.
“Thầy viết gì thế mẹ?”
Ngập ngừng một lát, bà Nancy đọc to lá thư.
“Con trai của ông bà là một thiên tài! Vì ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hãy tự kèm cặp con trai mình”.
Nhiều năm sau, Thomas trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.
Một ngày khi Thomas xem lại các kỷ vật của gia đình, cậu vô tình nhìn thấy một tờ giấy gập nhỏ được cất trong ngăn kéo bàn. Edison tò mò mở ra đọc, thì nhận ra bức thư của thầy giáo năm nào. Trên đó viết:
“Con trai ông bà là đứa trẻ rối trí (tâm thần). Chúng tôi không thể chấp nhận cho trò ấy đến trường được nữa”.
Thomas đã khóc hàng giờ sau khi đọc lá thư ấy. Về sau, cậu viết trong nhật ký: “Thomas Alva Edison là đứa trẻ rối trí, mà nhờ có một người mẹ anh hùng, cậu đã trở thành thiên tài của thế kỷ”.
è Đặc biệt ai mà làm bên giáo dục thì phài làm được điều này, đó là Cho đi ánh mắt chứa đựng sự chuyển hóa của con người.
thì con người khi đến với mình thì thường ai cũng có vấn nạn này vấn nạn kia, nhưng mà nếu mình nhìn thấy đc sự chuyển hóa của họ mình chứa đựng đc cái hình ảnh đó, thì con người sẽ tự giác chuyển hóa theo chiều hướng tốt đẹp . Giống như có những người đàn ông trong mắt của mn ko là gì cả, nhưng neus chỉ cần 1 người phụ nữ chứa đựng đc họ, chứa đựng đc sự chuyển hóa của họ thì có thể biens 1 người tầm thường thành 1 người vĩ đại. Nên chỉ là chỉ biết cách nhãn thí thôi có thể chuyển hóa 1 con ngươfi. H rất tâm đắc khi dc học về nhãn thí, bắt đầu để ý ánh mắt chứa đựng của mình với mn, ttbo sự hiện diện của những người xung quanh , và đặc biệt, nhìn thấy sự chuyển hóa của con người qua từng ngày từng tháng từng năm á, cảm thấy rất là hạnh phúc.
Câu chuyện của mình về sự chứa đựng với HS lớp 10A13- trường PTTH Bán Công Ngô Quyền – Sơn Trà – Đà Nẵng
Con người có thể ko tin vào chính họ, vào sự chuyển hóa của chính họ, nhưng mình vẫn chứa đựng và tin vào sự chuyển hóa của họ
Mình tin tưởng điều mình tin tưởng
Họ hoài nghi điều họ hoài nghi
à Nâng lên tầng 3: những hình ảnh ko tốt sẽ tan
è Nhãn thí Toàn diện
Nhãn thí cũng ở trên nền tảng của tâm thí
Câu chuyện khi Con gái nói: Sau khi học, nhìn con với ánh mắt chứa đựng. Đi siêu thị. Sao hôm nay mẹ yêu con nhiều vậy? Dù ko nói lời nào
Chứa đựng: ai mời vô học thì phải chứa đựng được họ, và chứa đựng đc sự chuyển hoá của họ thì hẵng mời vô,
Dụng tâm của thầy chia nhóm 20 người và vòng tròn đệ nhị thân -> chứa đựng nhau dù chỉ 1 người chứa đựng cũng có thể chuyển hoá
Cô Bích Nga chứa đựng sự chuyển hoá
Trái tim của bạn bao lớn thì vũ đài của bạn lớn bấy nhiêu. Trái tim chính là sự chứa đựng. Đặc tính của người phụ nữ là trong 2 thời điểm người phụ nữ chỉ có chứa đựng đc 1 người
Khi nhỏ chỉ chứa đc ba hoặc mẹ, lớn chỉ chứa người yêu/ chồng. Có con chứa mỗi con
Người phụ nữ chứa mỗi một người, sinh ra ghen tuông với con dâu vì chia sẻ tình cảm của con trai mình. Vấn đề mẹ chồng nàng dâu từ việc ko thấu hiểu việc này.
Đặt tâm toàn diện vào con: cần con ko cần chồng/ câu nói rất gay gắt- ko lẽ ng đàn ông ganh tị với con mình, nhưng họ thực sự rất ganh tị với con. Vì sự chăm sóc của người mẹ với ng con làm cho họ ghen. Vì đàn ông là 1 đứa trẻ ko bao giờ lớn.
Phụ nữ cần phải chú ý cái này nếu ko hôn nhân dễ bị gãy.
Tất cả những người phụ nữ đều có thể tạo đc những người đàn ông vĩ đại chỉ cần có sự chứa đựng và tin tưởng vào người đàn ông của mình.
3. Ngôn thí: Cho đi Lời nói đẹp
Cuộc đời con người sẽ chuyển hóa khi thay đổi được những yếu tố sau: Nhất âm nhì tướng tam thổ tứ đức
Âm đứng đầu
Chỉ cần thay đổi âm là thay đổi cuộc đời
Tướng: nụ cười thay đổi tướng gương mặt ,ánh mắt
Tướng toàn thân: thay gân đổi cốt. Tâm đổi tướng đổi (tâm: nội tâm)
Thổ thay đổi bạn mình chơi, nơi mình sống / đến:
Bạn là trung bình cộng của 5 người bạn thân nhất
Chơi thân với 5 người có tâm thái An vui… thì bạn là ng thứ 6. / trí tuệ, phẩm chất…
Chơi thân với 5 ng giàu toàn diện thì bạn là người thứ 6.
à Chọn bạn mà chơi chọn nơi mà đến
Đức: công đức phước đức-7 sự bố thí
Thầy cô đã chyển giao cho chta là có 8 loại ngôn từ:
– Nói lời sao cho ngta thấy: Vui vẻ, hi vọng, niềm tin, trí tuệ, khích lệ, khen ngợi (giống như nãy giờ cả nhà đã ngôn thí, cho nhóm của H rất nhiều lời khen ngợi và khích lệ), khẳng định và xây dựng.
Tích đc cđ pđ là chỉ cần nhờ cái khẩu -> ai dùng quen 8 loại khẩu này-> kích hoạt đc sự phát triển con người đến mức khủng khiếp.
Bình luận trên mạng cũng đc xem là mở khẩu: nói đc lời tốt đẹp thì nói ko thì thôi
Khẩu nghiệp ko phải là xấu do xh đang đồng hoá nghiệp xấu. Nhưng nghiệp có nghiệp tốt và nghiệp xấu. Mở khẩu tạo nghiệp thì có 2 loại
Tại sao viết thành 2 màu khác nhau. Nếu chta nói 4 ngôn từ này nè, là để dành cho những người sơ giao; còn đối với những người thân giao thì chta nói những lời bên dưới.
Bởi vì nếu chta mới sơ giao, mới quen nhau, mà nói những lời bên dưới -> ngta sẽ nghi ngờ động cơ của mình. Nhưng đv những ng thân, thì đặc biệt chta phải dùng các ngôn từ này.
Đã ai muốn làm dự án gì, cv gì mà bị mn phản đối ko? Cảm giác thế nào? có mất niềm tin ko? Sau đó có mở lòng chia sẻ với mn nữa ko? – Ko. Nhưng nếu ai cho mình lời khẳng định hay khích lệ, thì dường như sức mạnh được tăng lên rất nhiều lần.
Ba khích lệ động viên khẳng định về bóng bàn -> trở thành vđv từ lúc 6 tuổi è dùng ánh mắt chứa đựng và rất nhiều ngôn thí cho H. Cho nhìn thấy cái hình ảnh của Huy chương
à khen ngợi , khẳng định và xây dựng thì có thể gọi được tổng nghiệp của người đó luôn.
Cây non mà kiên trì chia sẻ thì có ngày trở thành cây đại thụ
à Ngôn thí: chta cho đi rất nhiều đv những ng xung quanh mình, nhưng chính mình là ng đc nghe, dc nói đầu tiên -> kiến tạo hình ảnh tâm trí rất đẹp cho chta , theo công thức cội nguồn – kiểm soát nghe thấy, thay đổi nói biết -> kiến tạo hình ảnh tâm trí -> kiến tạo niềm tin bên trong và thay đổi đc kết quả cuộc đời của mình.
+ Lời nói xây dựng (họ nhìn thấy mình làm tốt, nhưng cần thêm 1 chút nữa để làm tốt hơn, hướng tới 1 hình ảnh đẹp hơn) # Lời nói góp ý (họ thấy lỗi của mình, nhưng chỉ để thỏa mãn nội tâm của họ thôi) – hình tướng giống nhau nhưng nội hàm khác nhau
– Thẳng thắn: ko có ý nghĩa gì. Mà nói xây dựng là đc, do tầng bậc nhận thức bậc 1 đúng sai phải trái. Do hạn chế nhận thức mình tưởng ko làm đc mình nói thẳng tưởng là thẳng nhưng là làm ng mất niềm tin hi vọng là ko đc
+ Lời nói trí tuệ là ntn? Trí tuệ đơn giản đc hiểu là 1 trạng thái nội tâm . Người có trí tuệ là người có nhận thức nội tâm vượt trên vấn nan phát sinh.
Lời nói trí tuệ là lời nói giúp cho ng khác có được nhận thức nội tâm để vượt trên vấn nạn phát sinh của họ.
Thí nghiệm: Lời nói: thực hành với nước, cơm, cây
Ngôn thí kích hoạt 8 tố chất của nhân tài:
Dũng cảm nhận lỗi, Dũng cảm thay đổi
Sức học tập
Cống hiến
Gánh vác
TTBO
Khiêm tốn
Kiên trì
+ Khi khen ngời và khích lệ hãy dựa trên 8 tố chất này – vì đây là 8 tố chất nhân tài -> kiến tạo đc nhân tài, đb là con cái của chta. Nếu chta nói khác lời nói ngoài những cái này -> dễ gây sự ngã mạn. Ví dụ thay vì khen con giỏi giỏi giỏi, thứ nhất sau này ko biết giỏi về cái gì, và dễ sinh ngã mạn, mà nên khen con về Sức học tập, sự cống hiến gánh vác của con về 1 việc gì đó trong nhà.
Nhưng lưu ý: khi khích lệ tránh tâm so sánh. (ai cũng là thầy của mình nhưng ko phải ai cũng là thầy của mình). Hại người mình đang khích lệ mất phước báu. Mình quên những gì được nhận từ những ng thầy khác, giờ đến đây đến điểm chạm , thiếu sự ttbo, ko thôi gãy, chú ý cái đó heng. Đủ phước là ngộ. Nhiều khi mình đc cha mẹ thầy cô trường học những ng thầy khác dạy cho cả chửi mắng, làm mình có nghi vấn vô đụng đến là ngộ
+ Sức học tập: khi chưa có điều kiện tốt mà vẫn ra sức học tập. Lớn tuổi, còn nhỏ…
Người giàu ko học thì giàu ko lâu, còn người nghèo ko học thì nghèo vô cùng tận. Mà trên thế giới này sợ nhất là những người đã giàu rồi mà vẫn học tập ko ngừng, vì thế giới này thuộc về họ, nằm trong tay họ. H đánh giá rất cao những người đk đã đủ đầy mà vẫn ra sức học tập. Nghèo mà ko học thì về tây hạ.
Chta đang học về ngôn thí, thì ngôn thí đầy trên khung chat luôn -> cảm nhận nội tâm khi nhận đc những lời nói tốt đẹp của mn dành cho mình và cho nhóm -> cảm giác cần cố gắng nỗ lực nhiều hơn.
Bố thí tiếp theo:
4. TÂM THÍ. _ cho đi sự TTBO
Có 1 hiểu biết đặc biệt khi nói về Tâm thí,
Vận dụng về bố thí của TTBO ntn. Ví dụ như khi chta gặp 1 việc bất như ý , thì sao ạ? -> mình đau khổ. Nếu luân theo hệ quy chiếu của Công đức phước đức, thì sẽ tích tạo ác đức. Có nghĩa là nếu ai đó làm cho mình đau khổ họ sẽ tích ác đức, hay còn gọi alf điện từ âm.
Nhưng nếu chta là 1 người có sự TTBO, thì từ việc bất như ý này nè, chta lập tức chuyển dịch được nội tâm, rút ra được cho mình bài học, viết ra cho mình khoảng 5 bài học,
(Nói lại)
Sau đó chta phân tích tính hữu dụng của những bài học đó. Khi chta tháy đc tính hữu dụng của những BH đó thì chta sẽ thấy có 1 sự TTBO, vì ng đó đã cho chta bài học, vậy 1 ng cho chta bài học thì có phải họ alf người thầy của mình ko ạ?. Vậy thì giây phút đó chta đã giúp cho ngđó tích tạo đc phước đức, biến đổi từ việc BNY thành bài học, mà ai cho mình BH thì là ng thầy của mình – thì tích tạo đc phước đức cho họ è cái này đc gọi là Lấy ân báo oán. Hình tướng là ng đó gây ra đau khổ, nhưng nếu chta xử lý đc thì chta giúp con tích phước đức.
Vậy khi ai gây ra điều gì mà chta đâu khổ mà chta bố thí được lòng biết ơn, ng ta mang điều tốt thì ko phải nói nhưng làm xấu mà vẫn bố thí đc lòng biết ơn thông qua nhận đc bài học; Người mà tâm thí hay là cho đi TTBO thì chính là chúng ta giúp cho ngđó tích được phước đức.–> chta trở thành cỗ máy công đức phước đức .
à rất tâm đắc, giúp mình trở thành cỗ máy CĐ, PĐ đb cho người thân, cho bố mẹ, vợ chồng hay con cái mình, ko biết điều này thì sẽ vô tình tích ác đức/ điện từ âm cho con liên tuc. (con ăn hơi ít, ăn ko theo ý mình, học chưa theo ý mihf…) Vì mình đã gián tiếp tích cho con mihf tích nhiều ác đức , đb mẹ là đại quý nhân của con, mà tích ác đức với đại quý nhân thì điện từ âm còn nhiều hơn nữa. Nhiều khi ra bên ngoài mình dễ vui vẻ, nhưng ng càng thân càng dễ khó chịu -> quán chiếu lại xem đúng ko. Khi yêu nhau quen nhau thì thích mọi cái, còn khi sống chung, ở lâu với nhau thì bắt đầu khó chịu với rất nhiều thứ mà trước đây mình thích – liên tưởng đến tính không của vạn vật, họ ntn là do hình ảnh bên trong tâm trí của mình tạo nên.
Nếu ko biết ăn học, thì cứ huân tập BNY BNY -> mqh của mình với ai đó thì đã xấu lại càng xấu hơn. Khi chưa có tư duy , cđời của mihf do tổng nghiệp quyết định, nhưng khi có tư duy, cđời mình cũng do tổng nghiệp quyết định, nhưng mình được lựa chọn tổng nghiệp theo mong muốn, bằng cách lấy ân báo oán., biến mình thành cỗ máy CĐ, PĐ
à cải thiện được các mqh của mình
Đặc biệt người làm trong lĩnh vực giáo dục cần phải hiểu thấu suốt mà ứng dụng điều này cho các con. Khi có những phát biểu ko hợp lý, khiến tâm của mn nổi lên sự khó chịu oán trách, thì mình phải biết lấy ra bài học phù hợp để chuyển tâm cho mn để ttbo ng đó thì tích phước đức cho bạn nhỏ, hoặc thấy lạc đề quá phải ngắt sớm và khéo léo. Nếu ko thì trẻ bị tích ác đức từ những sự oán trách của ng xung quanh thì gãy.
à ko biết ơn nghịch cảnh hay ko biết ơn người mang nghich cảnh đến cho chta, đó là bị “bệnh”, học xong nghe nói ttbo rồi gặp gì cũng biết ơn, chỉ biết ơn bài học nhận đc đằng sau nghịch cảnh.
Biết ơn là phải THẬT SỰ biết ơn , chứ k phải chỉ có hình tướng bên ngoài.
Ai soạn được lòng biết ơn, thì tương đương với bàn tay chạm vàng – nhưng khác với bàn tay của Mindat, đụng đâu biến vàng nhưng ko học theo ông vì khi ông đói thì cham vào thức ăn cũng thành vàng thì chết đói trên đống vàng, mình trở thành người chạm bàn tay vào đâu con người chuyển hóa đến đó.
QUẢNG BÁ – khi ai mang đến điều như ý cho chta
Nhắc định nghĩa
Có 3 trọng điểm
Bức tranh lợi ích: góc Thông tin
Trân trọng biết ơn: góc Năng lượng
Nhắc đi nhắc lại: góc Vật chất
Tam giác hiện thực của Quảng bá:
– Khi thấy 1 người làm việc thiện-> biết ơn họ đúng lúc kịp thời -> khích lệ , kích hoạt họ tối đa sẽ làm điều đó nhiều hơn nữa
Tâm thí – TTBO vừa là Nhân cách, Bố thí và Tâm thái
5. Phòng thí. (BAO DUNG)
Đọc định nghĩa BAO DUNG theo Unesco: BAO DUNG là tôn trọng thấu hiểu sự khác biệt của người khác đối với mình trong phong tục tập quán quan niệm sống niềm tin và tôn giáo chủng tộc và các thức hành động chấp nhận cho người khác làm những chuyện mà bản thân mình không tán thành trong một sự giới hạn nhất định để hướng họ tự giác tới sự tốt đẹp.
Định nghĩa BAO DUNG theo WIT:
+ BAO DUNG là trạng thái nội tâm không dính mắc với bất kỳ điều gì diễn ra trong tâm trí do tác động của hoàng cảnh bên ngoài.
+ BAO DUNG là trạng thái nội tâm mà khi đó tánh tham và tánh tưởng được dừng lại.
+ Người BAO DUNG với con người: là người mà trạng thái nội tâm của họ không vướng mắc với bất kỳ điều gì ở hành vi của người khác
Tam giác hiện thực của BAO DUNG:
– Thông tin: ko dính mắc
– Năng lượng: Tham và tưởng đc dừng lại
– Vật chất: Tôn trọng, Thấu hiểu, Chấp nhận
Làm rõ 3 thuật ngữ:
Tha thứ: Lỗi người 10 phần nhập vào mình 10 phần, qua thời gian còn 6,7 phần
Vị tha: Lỗi người 10 phần nhập vào mình 7,8 phần, qua thời gian còn 4,5 phần
Khoan dung: Lỗi người 10 phần nhập vào mình 5,6 phần , qua thời gian còn 1,2 phần, sau thời gian lâu có thể ko còn.
BAO DUNG (quay lại tam giác hiện thực của BAO DUNG: ko dính mắc lỗi người)
Kể câu chuyện để hiểu tại sao mình cần BAO DUNG và cần BAO DUNG cho ai?
Câu chuyện cô gái.:
Có một cô gái nọ bị bệnh rất nặng. cô ốm yếu xanh xao, cuôc sống mệt mổi, tâm trạng nặng nề mỗi ngày một nặng thêm, mặc dù cô đã đi khám chữa ở rất nhiều nơi, nhưng không thể giảm được bệnh.
Bởi vì, cô luôn bị cùng một giấc mơ lặp đi lặp lại suốt một thời gian dài và mỗi lần cô mơ thấy như vậy cô càng bệnh nặng thêm.
Cô cũng đã đi trị bệnh khắp nơi mà cũng không khỏi, và người ta cũng
không rõ nguyện nhân.
Một lần nọ, cô đến chùa gặp một vị Thiền Sư, cô kể cho vị sư nghe về câu chuyện giấc mộng của mình. Rằng mỗi lần gặp giấc mộng thì cô càng bệnh nặng thêm.
Giấc mộng ấy như sau: cô gái thấy khi mình đi qua một căn nhà nhà cũ nát xắp sập đổ, bên trong căn nhà có rất nhiều người và vật bị nhốt. Tất cả họ đều kêu gào nhờ cô mở cửa thả ra nhưng không biết bì lý do gì mà cô đã không mở.
Sau khi nghe câu chuyện, vị Thiền Sư đưa cho cô một chìa khóa màu vàng. Vị thiền sư có dặn rằng: khi nào ngủ và thấy giấc mộng đó cô hãy lấy chìa khóa này và mở cửa giải thoát những con người ở trong ngôi nhà kia cô sẽ khỏi bệnh.
Cô gái về nhà và bắt đầu ngủ thì thấy giấc mộng đó lập lại. Cô chợt nhớ lời dặn của vị Thiền Sư nên cô lấy chìa khóa đi lại, định mở cánh cửa để thả những người trong nhà ra, nhưng cô nhìn qua khe cửa cô thấy tất cả những người trong nhà đều là những người đã từng làm những việc có lỗi với cô, tổn hại cô kể cả những con
vật đã từng tổn thương cô, cô chợt dừng lại và cuối cùng quyết định không mở ổ khóa.
Sau giấc mộng cô càng bệnh nặng thêm, lần này cô quá yếu, cô quyết
định lên gặp vị Thiền Sư một lần nữa. Lần này, vị thiền sư nói cho cô biết rằng, cô còn một cơ hội duy nhất để cứu sống tính mạng của mình, và chỉ
có một cách duy nhất là con mở khóa cho những người trong ngôi nhà đó được giải thoát ra, nếu không cô sẽ chết.
Về nhà cô lại gặp giấc mộng đó, nghe lời thiền sư cô liền lấy chìa khóa đến mở cửa để thả những người trong nhà. Nhưng khi mọi người ra hết, cô ta gặp một cô gái rất yếu đuối xanh xao ở trong góc nhà mà sức yếu quá không đi ra được. Cô vội kêu người kia ra, nhưng cô nhận ra người yếu đuối kia chính là mình.
Cô liền kéo cô gái ra khỏi nhà, lập tức ngôi nhà sập đổ, và cô tỉnh mộng. Sau đó cô nhận ra lỗi lầm của mình và tha thứ toàn bộ những lỗi lầm của những người đã từng gây ra đối với cô mà cô đã ôm giữ trong lòng bao nhiêu năm qua, kể cả những lỗi lầm của chính mình.
Từ từ cô dần hồi phục sức khỏe và khỏi bệnh.
Cô mới lên chùa gặp lại vị thiền sư hỏi căn nguyên. Vị thiền sư mới nói là, trong cuộc sống có rất là nhiều người làm những việc có lỗi với cô. Thay vì mình mình thể hiện sự thù ghét đối với con người bên ngoài, thì cô gái này chỉ chất chứa trong lòng mình hết người này đến người khác, cho nên qua thời gian sự thù hận trong nội tâm đó mình không có nói ra dần dần tạo ra sự uất ức trong nội tâm của cô mà sinh ra bệnh.
Vị thiền sư đã chỉ cho cô một bài học về sự BAO DUNG đối với cái lỗi của người khác và của chính mình.
BAO DUNG cho lỗi lầm của người khác, là cách đơn giản nhất để cứu lấy tương lai của chính mình.
Thông thường chúng ta hay lấy lỗi lầm của người khác để đằn vặt chính mình
(giống như mình uống thuốc độc mà mình muốn người ta chết, không BAO DUNG cho người cũng là không BAO DUNG cho chính mình, không BAO DUNG cho chính mình thì không thể BAO DUNG cho người khác)
Người xứng đáng để chúng ta BAO DUNG nhất chính là chính mình.
à BAO DUNG cho người khác là cách đơn giản nhất cứu lấy tương lai của chính mình, và người đáng BAO DUNG nhất đó chính là chính mình.
Chúng ta không thay đổi được quá khứ, nhưng chúng ta có thể thay đổi được trải nghiệm nội tâm đối với sự kiện trong quá khứ.
1 trọng điểm thứ 2 nữa muốn chia sẻ: Kể câu chuyện 2 thiên thần nhỏ.
Câu chuyện Thiên thần hạ giới
Có một thiên thần nhỏ trước khi hạ giới làm người, tất cả mọi người ra đưa tiễn, có cả Thượng đế. Thượng đế hỏi:
Tại sao con lại muốn xuống hạ giới, nơi đầy rẫy những hiểm nguy, và oán thù?
Dạ vì con muốn ạ.
Con có biết là khi xuống đó, con sẽ rất dễ đánh mất bản tính của mình và rất khó trở lại thiên đường không?
Dạ con biết ạ
Để trở lại được đây thì con phải có tình yêu thương và lòng BAO DUNG đủ lớn. Tuy nhiên để có được tình yêu thương và lòng BAO DUNG đủ lớn thì phải có những người xuất hiện gây ra đau thương cho con, gây ra oán hận cho con. Nếu không có họ xuất hiện để con trưởng thành, giúp con giàu lòng yêu thương và BAO DUNG thì con sẽ rất khó trở lại thiên đình. Có bạn nào muốn giúp bạn của mình trở lại thiên đường không?
Thượng đế nhìn một vòng tất cả đều im lặng, chỉ có duy nhất người bạn thân nhất của thiên thần lên tiếng. Tớ sẽ giúp cậu, dạ con xin tình nguyện giúp bạn của con ạ.
Tại sao con lại làm vậy?
Dạ vì con yêu quý bạn của con, con muốn bạn của con được trở lại thiên đàng ạ.
Con có biết là khi con làm vậy, con sẽ trở thành một người rất xấu, có thể bị nhiều người ghét và con cũng khó có thể trở lại đây không?
Dạ con hiểu, nhưng con thật lòng yêu quý bạn của con, nên con muốn bạn con được quay lại nơi đây, con rất sẵn lòng giúp bạn của con ạ.
Nói xong thiên thần nhỏ nhìn qua bạn của mình và nói: Bạn thân của tôi ơi, khi xuống dưới hạ giới, cậu sẽ mang hình hài khác, tớ cũng sẽ mang hình hài khác, và chúng ta cũng sẽ mang thân hình khác, hình tướng khác, nên khó lòng có thể nhận ra nhau được. Nên dù tớ có làm gì hại cậu đi chăng nữa, mong cậu hãy nhớ rằng đâu đó có một người vì cậu, vì yêu cậu mà làm điều này. Tớ chỉ mong cậu nhớ điều này thôi.
Nói rồi hai thiên thần nhỏ ôm nhau và cùng nhau xuống hạ giới. Câu chuyện của họ làm cảm động trước Thượng đế và các người bạn của mình. Sau nhiều kiếp cả hai đều được trở lại thiên đình.
Người đáng BAO DUNG thứ 2 : là người đối diện với mình, ng quan trọng nhất trog cuộc đời mình (3 câu hỏi quan trọng nhất của đời mình )
2 trọng điểm, BAO DUNG cho ai, người đáng BAO DUNG nhất là chính mình, và người đáng BAO DUNG thứ 2 là người đối diện với mình.
Sự BAO DUNG của chồng trong những năm đầu hôn nhân -> tự giác hướng đến sự tốt đẹp
Sự BAO DUNG của ba mẹ, của gia đình
BAO DUNG cho chính mình: Trước là khắt khe với mình, BAO DUNG cho ng khác -> tưởng vậy nhưng mà ăn học rồi nhận ra là Mình chỉ cho ng khác đc cái gì mình có -> Chỉ khi mình BAO DUNG cho mình thì mình mới dễ BAO DUNG cho người khác.
6. Thân thí – (ko phải là bố thí thân này cho anh) Hành động giúp người, hành động nhân ái
CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG VỀ NGƯỜI ĂN XIN
Câu chuyện kể rằng vào một ngày nọ, ở làng chài có một thanh niên đi câu cá, trên đường về gặp một người ăn xin sắp chết đói. Anh thanh niên thương tình nên bắt trong giỏ cá của mình vừa đi câu về cho người ăn xin một con cá. Người ăn xin đã nướng ăn và thoát được cơn đói. Anh thanh niên về rất vui, gặp anh bạn hàng xóm kể lại câu chuyện mình đã làm được một việc thiện.
Anh bạn hàng xóm lắc đầu bảo rằng anh làm như vậy là không chắc
đã tốt. “Không chỉ cho cá, cậu nên cho người ăn xin cần câu để ông ta tự mình đi câu kiếm sống. Không tin, ngày mai cậu đi qua sẽ thấy người ăn xin đó vẫn bị cơn đói hành hạ.” – Anh hàng xóm nói.
Ngày hôm sau anh thanh niên rủ anh bạn hàng xóm cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, hai người gặp lại người ăn xin đang nằm lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm cho người ăn xin cần câu. Cả hai trở về trong tâm trạng vui vẻ vì đã làm được việc thiện. Trên đường về hai người gặp một anh bạn khác cùng xóm. Cả hai hào hứng kể lại câu chuyện trên cho anh hàng xóm này nghe.
Anh hàng xóm này lắc đầu nói: “Các cậu làm vậy chưa ổn. Cho người ăn xin cần câu rồi nếu không chỉ cho ông ta cách câu thì ông ta câu thế nào được cá. Ngày mai trở lại các cậu sẽ thấy người ăn xin vẫn bị đói.”
Ngày hôm sau cả ba người cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, ba người gặp lại người ăn xin đang nằm còng queo, quắp chiếc cần câu lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm sửa lại cần câu, anh bạn hàng xóm mới giảng giải tỉ mỉ phương pháp câu cá, từ mắc mồi câu đến phương pháp câu từng loại cá…v.v…Thế rồi cả ba trở về trong tâm trạng đầy hưng phấn, tin chắc tư nay người ăn xin sẽ không sợ đói nữa.
Khi ba người về gặp hiền triết – một người từng trải, đầy trí tuệ, cả ba hào hứng kể lại câu chuyện người ăn xin.
Hiền triết ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nghi hoặc: “Các cậu đã làm đúng, thế nhưng ta nghĩ chưa đủ.Ta chỉ sợ thiếu một điều có lẽ còn quan trọng hơn. Các cậu chỉ cho người ăn xin công cụ, kỹ năng, phương pháp, tôi tin người ăn xin này vẫn đói!”
Các cậu biết tại sao không? Hiền triết hỏi.
Ba thanh niên ngơ ngác, mong hiền triết giải thích giùm.
Lão ngư nói:
– Thứ nhất người ăn xin làm nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào máu của ông ta, và đó là thói quen của ông ta, trong đầu ông không có khái niệm tự đi kiếm miếng cơm manh áo cho mình, mỗi ngày mới đến trong đầu ông ta chỉ có khái niệm xin, xin và xin mà thôi, vì vậy các con cần giúp ông ta định hình lại Quan niệm
–> Cho tiền là hạ sách, cho năng lực là trung sách, cho quan niệm là thượng sách.
Ví dụ: Ngồi nói chuyện với con người thì dùng bậc 1. Nhưng khi nghe vấn nạn của họ thì dùng bậc 3 thì mới không dính vào vấn nạn của họ.
Câu hỏi đặt ra, là giúp ai??
Thi ân bất cầu báo – ko cần suy nghĩ, ko cần báo đáp. Ai mà giúp con người mà ko cần sự báo đáp thì thôi ko có nói nữa, chúc mừng các ac.
Câu chuyện Người đàn ông giúp người trong bão tuyết
Có người thanh niên chạy xe trong bão tuyết thì tự nhiên trượt bánh xe chuẩn bị lao xuống núi, ngay giây phút đó có 1 ông lão lại bốc cái xe cứu mạng được chàng trai. Khi thoát được giữa cái sống và cái chết ng thanh niên biết ơn quá chàng trai mới nói với ông lão:
– Ông cho tui địa chỉ đi , ông cho tôi xin địa chỉ và tôi sẽ báo ơn ông. Tại vì giây phút này tôi cũng chưa bình tĩnh dược nên xin địa chỉ để được báo ơn ông sau.
Thì ông lão kia mới nói:
– Không, cậu ko cần báo ơn tôi đâu, nhưng cậu chỉ cần hứa với tôi 1 điều thôi nghen, đó là sau này thấy người hoạn nạn á, thì hết lòng cứu giúp, chỉ cần như vậy thôi, anh ko cần báo ơn tôi.
Người thanh niên nhớ mãi câu nói đó, Từ đó về sau trong cuộc đời của chàng trai là gì, giúp người khi hoạn nạn. Và sau khi giúp người xong cũng nói 1 câu “ Anh ko cần báo ơn tôi, anh chỉ cần sau này thấy người hoạn nạn thì hết lòng cứu”. Và cứ như vậy lan ra. Thì mấy chục năm sau người thanh niên trở thành 1 ông lão, thì vẫn đi leo núi. Trong một giây phút té xuống, giữa sự sống và cái chết thì có 1 thanh niên cứu, Được cứu xong thì người này cũng biết ơn và muốn cứu ơn, thì người thanh niên đó vẫn nói 1 câu:
– Không ông ko cần báo ơn tôi đâu, nhưng mà hứa với tôi 1 điều lấu này thấy người hoạn nạn thì hết lòng cứu giúp.
Nếu mà chta đền đáp tiếp nối, thì đó là 1 trong những cái rất đặc biệt của chuyện giúp người. Ví dụ như chta nhận ơn huệ, các anh chị chuyển hoa thông qua lớp học này, thì nếu chta giúp họ được bằng cách cho họ tri thức của lớp học để họ chuyển hóa thì quá tốt, để cho đầu óc ngta An vui hơn, gia đình ngta hạnh phúc hơn. Nếu ko thì thuận duyên mời họ vào lớp học để họ được học và chuyển hóa cũng là 1 dạng của đền đáp tiếp nối. Tại vì chta nhận đc giá trị thì chta giúp những ng thân yêu của mình thôi. Nếu chuyển được hiện thực biết tin hiểu của mình về sự An vui, BAO DUNG, ttbo, thân thí, nhan thí…7 bố thí, thì ko cần suy nghĩ gì, tôi nhận đc hay quá thì tôi chia sẻ thôi.
Thân thí toàn diện cho con
Dòng sông Nil và Biển Chết
Sông Nile và Biển Chết cùng giống cùng 1 nguồn nước, nhưng sông Nile thì trù phú và tạo ra cuộc sống màu mỡ, còn Biển Chết không có 1 sự sống nào bên trong nó, Với sông Nile nước luôn chảy và thay vào đó 1 nguồn nước khác, nó luôn biết cho và nhận nguồn nước mới vào trong mình, còn Biển Chết chỉ biết nhận nguồn nước rồi bốc hơi nguồn nước đó đi, nên muối khoáng đọng bên trong, và không có sự sống nào tồn tại trong nó, sông Nile thì chảy đi, và mang những nguồn phù sa khắp mọi nơi, nên mọi thứ xung quanh nó trở nên vô cùng trù phú.
Chúng ta cũng vậy, cùng giống nhau và được sinh ra trên cuộc đời này, nhưng chúng ta trở nên khác nhau là bởi vì sự cho đi của mỗi con người, nếu chúng ta cho đi càng nhiều, chúng ta càng có cơ hội nhận lại bấy nhiêu, và khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ tạo ra sự trù phú ở những nơi mình đặt chân đến, nếu chỉ giữ cho bản thân mình chúng ta sẽ trở thành biển chết, chẳng có gì ngoài muối mặn….
Bí quyết thành công trong kinh doanh quan trọng nhất không phải là bạn giỏi như thế nào mà là bạn giúp đỡ được bao nhiêu người trong cuộc đời này, không cần quá giỏi nhưng cần phải biết giúp đỡ những con người khác, hãy trở nên giá trị với người khác, không phải là giá trị với bản thân mình, bởi vì người ta chằng quan tâm bạn biết nhiều như thế nào cho đến khi họ biết bạn bạn quan tâm tới họ ra sao. People don’t care how much you know until know how much you care.
Còn ai mà giúp người mà toan tính 1 chút xíu nào đó, thì các ac nhớ theo trình tự nè
Cần mình: phải hỏi ngta, kể cả con mình, phải hỏi nếu con cần mới giúp, nếu ko thì chưa chắc là con ưa; nhưng có những trường hợp cấp bách thì phải giúp
Gần mình: ko đơn giản là gần về khoảng cách địa lý; mà có nghĩa khác là Gần trái tim với mình
Câu chuyện người đàn ông cứu vợ ko cứu con.
Có 1 trận lũ quét qua 1 ngôi làng đó, thì rất nhiều người mất đi, trong đó có 1 đứa trẻ mất, khoản 7,8 tuổi. 2 vợ chồng đó chỉ có 1 đứa con thôi. Thì dân làng sau đó bàn tán với nhau: Tại sao người đàn ông đó cứu mẹ mà ko cứu con, chắc có lẽ là mẹ có thể sinh thêm đứa con nữa, chứ cứu con rồi mẹ mất thì sao… Nói từa lưa tứ tung hết, thì phóng viên báo chí đi lại xem xét tình hình thực tế như sao thì nghe đc câu chuyện và những lời bàn tán đó, thì có ý định muốn lại chơi hỏi thăm, ko có ý định viết bài gì hết, chỉ muốn biết tình huống sao mà ảnh cứu mẹ ko cứu con. Khi lại gia đình và cũng nói ý nguyện muốn tìm hiểu câu chuyện vậy đó thì người chồng cũng mời rót trà giao lưu với nhau, thì ảnh nói là gì:
– Nói đến đây thì tôi cũng thật sự đau lòng. Tại vì á lúc thời điểm đó gấp quá anh à. Tôi đang đứng bên cạnh vợ tôi, vợ tôi đứng liền cạnh tôi và con tôi thì chơi xa cỡ mấy mươi mét ở đằng kia. Thì trong 1 tích tắc thì tôi thấy lũ kéo về, thì lúc đó tôi cũng tư duy chứ, nếu chạy lại cứu con cứu cả mẹ thì ko kịp, tại vì xa quá ko thể cứu được, mà tôi thấy vợ tôi cũng trượt chân ngã thì ngay lập tức tôi chỉ kịp kéo tay vợ tôi dứt khoát chạy lên sườn đồi, chỉ trong tích tắc. Lúc đó tôi chỉ có thể cứu được người gần tôi thôi, chứ nếu ko thôi thì cả gia đình tôi mất luôn trong đợt lũ đó. Tôi phải quyết định cứu người gần mình.
Câu chuyện đó trôi qua thì H thấy rất đơn giản, nhưng khi được chuyển giao về thân thí, vậy thì mình giúp ai để mình đỡ tốn nguồn lực trong khi mình chưa đủ nguồn lực. Nếu mà chta đủ nguồn lực để giúp người, đủ điều kiện nguồn lực, đủ mọi cái để giúp người thì các anh chị làm bao nhiêu cũng đc, nhưng mà giai đoạn chưa có nguồn lực đủ, thì các anh chị nên giúp người gần mình, đó là gần trái tim với mình. Các anh chị hiểu ý này ko ạ, giúp người cần mình và gần mình – gần trái tim của mình. Ý nghĩa là thế này nè. Có 1 câu chuyện để minh họa cho việc gần trái tim này:
Theo các anh chị nè, câu hỏi đùa vui chơi giải trí nghe, nhưng nội hàm của nó liên quan đến việc gần trái tim nghen. Theo các anh chị thì tại sao lúc yêu thương á, thì chta nói chuyện nhỏ thôi, thì thầm thôi cũng đã nghe hiểu nhau rồi. Nhưng tại sao khi cãi nhau thì chta nói lớn tiếng hét lớn tiếng mà đôi khi ngta còn ko nghe nữa, mà khi yêu thương thì nói nhỏ. Vậy theo các anh chị thì tại sao? Tại sao khi cãi nhau thì lớn tiếng mà yêu thương thì nói nhỏ cũng nghe hiểu? Tại sao ạ? Các anh chị phản hồi giúp H đi.
– Khoảng cách. Hay. Nhưng khoảng cách của cái gì? Khoảng cách theo 1 cái nguyên lý tự nhiên thì khoảng cách càng xa thì chta nói càng lớn tiếng, đúng chưa, nhưng mà khoảng cách càng gần thì chta sẽ nói nhỏ. Nên con người chta khi cãi nhau đó là lúc khoảng cách của trái tim xa nhau, nên trong vô thức á, con người sẽ tự lớn tiếng khi cãi nhau bởi ví trái tim xa nhau và bởi vì sợ người kia nghe ko rõ nên mình mới lớn tiếng. Nên khi chta đã xa trái tim rồi, thì nói lớn tiếng ngta cũng ko nghe đâu, tại vì xa rồi ngta ko nghe. Nên muốn nói để cho ngta nghe thì các ac phải kéo gần khoảng cách của trai tim mà nói, nếu ko thôi đừng nói nữa.
Dụng tâm của thầy một nhóm 20 người và vòng tròn đệ nhị thân – vì để chứa đựng nhau, trái tim kéo gần nhau.
+ Người có sự Trân trọng biết ơn
+ Người ơn: đb ng ơn thì chắc chắn phải giúp,
Liên quan đén 6 dạng người: Tri ân trọng ân và báo ân – nhưng đừng vội báo ơn quá, đừng sòng phẳng quá – lưu giữ và nuôi dưỡng sự TTBO và tạo nhân duyên sâu dày.
Ví dụ cha mẹ nuôi dạy con cái, nhưng nhiều người vội báo ơn quá thì cũng tốt nhưng mà tại thời điểm đó cha mẹ chưa quá cần thiết, mà chta cần sự kết nối sâu dày nhân duyên. Sòng phẳng quá nhân duyên sẽ cạn.
Câu chuyện “Một ly sữa”
Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Mẹ mất sớm , cha thì hay rượu chè say xỉn và hay đánh đập cậu, bắt cậu đi bán hàng rong. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói.
Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn.
Cậu uống từ từ, rồi hỏi: “Tôi nợ bạn bao nhiêu?”
Cô bé đáp: “Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt.”
Cậu ta nói: “Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm.”
Khi cậu bé rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ.
Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Có 1 bác sĩ là 1 tiến sỹ y học được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái.
Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này.
Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: “Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa.”
(Ký tên)
Tiến sĩ Howard Kelly.
Mắt đẫm lệ, cô gái xúc động thốt lên: “Lạy chúa, tình yêu thương bao la của người đã lan rộng trong trái tim và bàn tay con người.”
à lưu giữ đừng vội sòng phẳng quá -> tạo nhân duyên sâu dày để trả ơn sau
Nuôi dưỡng sự cảm động là điều quan trọng.
Nghi vấn: Làm thế nào để đơn giản cảm động trước hành động, hành vi của người khác.
+ Các chuyên gia giúp đỡ mình 1 tâm niệm: Việc người khác giúp mình là điều ko nên, việc mình giúp ng khác điều nên làm
Phò suy – Phò thịnh
Phò suy: một người chuyên muốn giúp đỡ người yếu thế hơn họ. Có nghĩa là trong tâm mình khi thấy người yếu thế , ng nào mà kém hơn mình thì mình thích giúp đỡ, còn những ng hơn mình hay những người làm gì cao hơn mình á và họ đang thịnh vượng thì mình ko có đến. Có nghĩa là nói nào đang khó khăn thì mình mới đến, nơi nào tốt đẹp thì mình ko tham gia. Thì những con người mà chuyên phò suy đó thì chú ý heng, là chta đang rất ngạo mạn nội tâm, nên những người chuyên phò suy thì cuộc sống sẽ ko có tốt bởi vì mình giúp người riết rồi từ từ mình tệ, bởi vì thực chất là mình rất là ngạo mạn nội tâm, Đó là sao, tôi chỉ chơi đc với những người đang còn yếu, tôi lại tôi giúp để toi ban ơn cho họ để họ mang ơn mình. Nó vi tế lắm, nó ko rõ, nhưng mà mình cứ giúp những con người yếu thế hơn mình thôi, hưng phấn và hào hứng với những con người khó khắn, còn ko có cảm xúc hào hứng gì với những người mà đang làm tốt điều gì đó thì mình nói thôi, ko tốt đâu, ng đó chưa chắc làm tốt hay chuyện gì chuyện gì đó, thì cái người đó là người Phò suy ko phò thịnh. Khi nào ngta đang khó khăn mình chạy lại còn khi ngta thịnh vượng thì mình bỏ đi. Và ai cũng đánh giá những con người phò suy này là những con người rất tốt , nhưng mà cuộc đời của những ng đó thì lại ko ok, là bởi vì sao, vì ngạo mạn nội tâm. Tại vì gần những con ng cần mình giúp đỡ á thì mình mới thấy thoải mái, còn gần những con người mà ngta trên cơ mình , ngta giúp lại mình thì mình cảm thấy áy náy, khó chịu và ko nhận sự giúp đỡ của họ, Mình chỉ giúp ngkhacs thì được còn nhận sự giúp đỡ của ng khác thì mình cảm thấy ngại ngung, khó chịu, bực bội, thì đó là trạng thái Ngạo mạn nội tâm. Thà cống hiến thà cho đi, nhưng mà ai cho mình cái gì thì mình cảm thấy đau khổ, khó khăn, thì qua thời gian cs sẽ khó khăn. Bởi vì qua thời gian sẽ cạn kiệt cái nguồn, bởi vì sao, tương đương 1 cái ao như thế này, các anh chị biết 1 cái ao như thế này, thì 1 người Phò suy là 1 người luôn láy nước ao của mình đi tưới chỗ khác, thì từ từ cạn kiệt nguồn lực của mình, và nước nơi khác muốn đổ vào ao, nói rằng “Bạn ơi, bạn tưới nước ao đi chỗ khác thì cho tôi đổ thêm vào cho bạn đi” thì ko chịu, đóng lại, ko có nhận, chỉ chuyên đi cho, thì sau đó cạn, cạn nguồn lực, sau đó sinh ra oán trách, oán trách ngta, oán trách chồng, oán trách con. Cứ hàng ngày ham giúp đỡ chồng con mà chồng con muốn hỗ trợ lại thì thôi, thôi thôi”. Rồi người XH cứ giúp ng XH hết cái cuối cùng cạn kiệt nguồn lực, thì giúp ng nhiều quá sinh ra điện từ dương lên cao, rồi dương quá hóa âm, sinh ra oán trách, đau khổ và muốn ngta thay đổi theo mong muốn của mình, và đó là sự ngạo mạn rất lớn của cái này. Từ từ sẽ sinh ra oán trách. Được chưa?
Còn người chuyên Phò thịnh nè: là người chỉ đi theo những người hay , tốt, đẹp thôi, để phò họ thôi, giúp họ thôi, còn người nào yếu yếu thì mình né ra. Thì những ng chuyên phò thịnh cũng ko tốt, vì qua thời gian ngta thấy ngđó chuyên nịnh nọt người kia. Cứ thấy ng hay tốt thì chạy lại, thấy ng yếu thế bỏ đi, thấy ng hay tốt thì chạy lại, thấy người yếu thế thì bỏ đi-> ko ok
Bây giờ mình chơi cái chiêu là cả phò suy và phò thịnh, là ntn? Khi nguồn lực của mình chưa đủ thì mình phò thịnh, để cho ng ta trợ cho mình, sau đó 1 tay nhận 1 tay cho ra, Thấy nguồn lực mình kém quá thì mình nhận nhiều hơn chút xíu, cho ra nhỏ giọt chút, sau đó qua thời gian mình cho ra nhiều, mình nhận vô nhiều cho ra nhiều, nhận vô nhiều cho ra nhiều, tới khi mình “cho đi điên cuồng, nhận lại cừ khôi” là ok.
Rồi sau đó mình ứng dụng phò suy phò thịnh vô con người nè, ví dụ heng. nhưng người đang giúp ng, chta đang giúp ai đó, thì chta nhờ ng đó giúp mình cái gì đó dựa trên thế mạnh gì đó của người đó. Như vậy mình vừa cho vừa nhận trên cùng 1 người đó, là mình đang cân bằng giữa phò suy phò thịnh trên 1 người. Và người nào đến nhờ mình cái gì thì mình trợ họ lại cái khác thì phò suy phò thịnh cực kỳ cân bằng. Các ac nắm ý này ko ta?
Ví dụ các ac đi giúp đỡ một gđ nghèo nào đó, sau khi ngta nhận xong rồi, thì các ac đang là phò suy, nhưng các ac muốn phò thịnh ngay trrong con người đó luôn, thì coi họ có cái gì là lợi thế của họ để giúp lại mình. Nếu mà các ac ko nhờ họ giúp lại mình, thì các ac nhờ họ giúp ng khác với lợi thế của họ, thì mình cho họ con đường để họ cho đi. Thì lúc đó cả phò suy phò thịnh, vừa giúp họ vừa cứu mạng mình, vì tâm của mình ko phải chỉ phò suy ko. Còn người nào đến giúp mình thì mình nhờ giúp xong thì mình tìm 1 hướng nào để trợ duyên lại cho họ thì mình vừa cả phò thịnh cả vừa phò suy.
Đừng dùng từ “Dùng người” (chỉ cho những người bề trên, những ng đạo lý thời xưa hay là trở thành giám đốc, chủ tịch tập đoàn này kia hay thời xưa, tướng tá dùng binh lính này kia thôi), ko học theo mấy cái ngôn ngữ “thuật dùng người” này kia – dùng từ “mượn sức, mượn lực con người” – “dùng người” là “ngạo mạn nội tâm” rồi đó. Cha mẹ ngta sinh ngta ra còn ko dùng họ đc mà mình sao dùng người.
7. Tọa thí (Vị trí)
Khi chưa có tiền, bỏ ra sự cần mẫn thì tiền sẽ tới -> gọi là Thiên đạo cần mẫn (có nghĩa là đạo của trời , có nghĩa là chỉ cần cần mẫn thì có tiền)
Khi đã có tiền, bỏ ra tiền thì người sẽ đến -> gọi là Tài tan nhân tụ
Khi đã có người, cho đi tình yêu thương thì Sự nghiệp sẽ tới -> Bác ái lĩnh chúng sinh
Khi đã có sự nghiệp , bỏ ra sự trí tuệ thì sự vui mừng sẽ đến -> Đức hành thiên hạ
à hiểu về tầm quan trọng của Tọa thí. Tọa thí là đỉnh cao của sự Bố thí.
Ở câu cuối này nè, có nghĩa là khi mình đã có sự nghiệp và những gì thành tựu rồi, thì mình lấy cái mình thành tự đó mình cho đi , thì khi đí sự An vui của cuộc đời mình sẽ đến. Giống như khi mình chưa nấu ăn đc cái mình cần mẫn nấu ăn, sau đó mình nấu được rồi, mình bỏ tiền bỏ bạc ra mình nấu mình mời mn đến ăn, rồi mình yêu thương ngta, rồi sau đó dạy cách ngta nấu ăn, thì cách nấu ăn đó ngta lan ra thì đi đến Đức hành thiên hạ luôn, rồi mình làm đc cái gì mình chuyển giao cho ngta hết , khi mình cần mẫn rồi mình tụ con người, mình yêu thương con người rồi mình chuyển cho con người được hết luôn, thì làm sao đi đến Đức hành thiên hạ thì cuộc đời vui sướng con người đó mới bắt đầu khởi tạo, được gọi là Tọa thí. Nên 1 con người cần mẫn thì sau khi có tiền phải biết bỏ tiền để tụ người, đã có người rồi thì phải biết thêm cái tình yêu thương nữa, mà đã có tình yêu thương rồi phải giúp họ làm được cái mà mình đã thành tựu thì đi đến Đức hành thiên hạ thì các ac mới phát triển được. Thì Tọa thí là đỉnh cao của bố thí là nằm ở đây.
May mắn được học trong Master Mentor 1 – đc thầy cầm tay chỉ việc để trở thành 1 nhà tư vấn huấn luyện nội tâm.
Chta thành công trong lĩnh vực gì mà rút ra đc những điều sau để chuyển giao cho ng khác là ngon luôn:
1. Quy luật
2, Nguyên lý,
3. Chìa khóa
4. Công thức
5. Phương pháp
6. Nguyên tắc
7. Công cụ – Phương tiện
8. Môi trường
9. Quan niệm
10. Tâm thái
11. Năng lực
12. Văn hóa (Nghi thức – Nghi lễ)
13. Hệ quy chiếu
14. Khái niệm nguồn
15. Mật mã
Tọa thí -> chuyển giao được vị trí của mình cho bất kỳ ai.
Trong lộ trình thực hành -> sáng hôm nay cũng là bối cảnh để thực hành. TTBO thầy đã dụng tâm tạo bối cảnh, TTBO sự hiện diện của mỗi ac trong zoom.
Ai làm bất kỳ lĩnh vực nào: SK, tài chính, … sử dụng 15 khái niệm nguồn đó à ai tọa thí tốt thì mình rất rảnh. Có nhiều doanh nghiệp ko dừng được khi đạt đến đỉnh cao, có nhiều ố mẹ xây dựng đc cơ ngơi nhưng ko chuyển giao được cho con cái hay bất kỳ ai vì ko tổng hợp đúc kết đc 15 khái niệm này.
Kết luận: Trước khi biết đến tri thức này, mình như người nông dân, chấp vào việc Bố thí là phải đi làm việc Từ thiện…
Nhưng khi có ăn học, cảm thấy mọi sự đều đơn giản – và đây là cách đơn giản tạo được CĐ, PĐ – là cái phap cứu sinh cho cuộc đời của mình
à Khi Chưa có gì, chưa biết làm gì, hàng ngày đi thực hiện 7 bố thí
Nhất thiết duy tâm tạo – Câu nói này thường được hiểu theo nghĩa là mọi sự vật, hiện tượng đều do tâm tạo thành.
Tổng kết:
Rồi, chta làm được 7 sự bố thí này là coi như các ac tích lũy đc CĐ, PĐ.
Nếu tới tâm thí thì oán trách của con người mất đi, có thân thí thì các ac bảo vệ các ac lớn lắm. Phòng thí là bố thí lòng BAO DUNG, lời nói tạo ra phước báu nè, công đức nè, nhãn thí nhan thí nè.
Đó là cách tích tạo.
Cách bảo vệ giữ gìn CĐ PĐ:
1. Làm giàu tâm thái
+ An vui: kích hoạt tổng nghiệp thức
+ BAO DUNG: kích hoạt tổng nghiệp duyên
+ TTBO: Kích hoạt tổng nghiệp quả
2. Khiêm tốn